PHẦN NĂM: PERSEUS
CHƯƠNG 1: NÀNG DANAE BỊ CẦM TÙ
Nhiều năm trước khi thành Troy bị bao
vây, trong nước Hi Lạp có hai hoàng tử, nhưng có điều rất lạ là họ vừa là anh
em trai nhưng lại vừa là kẻ thù không đội trời chung. Mỗi người đều mong muốn
trở thành vua của cả Argos (thành phố nằm dưới sự cai trị của Diomedes trong thời
gian xảy ra chiến tranh ở thành Troy) và Tiryns. Sau những cuộc chiến ác liệt
kéo dài, Proetus lấy được Tiryns, liền xây dựng những tường thành lớn bằng đá
và một tòa lâu đài tráng lệ còn người anh em của chàng là Acrisius lấy được Argos
và cưới Eurydice, công chúa của thành Lacedaemon nơi Menelaus đang trị vì cùng
nàng Helen xinh đẹp.
Acrisius có một người con gái tên là
Danae, sau này trở thành người phụ nữ xinh đẹp nhất nước Hi Lạp nhưng ông lại
không có con trai. Điều này khiến ông vô cùng phiền lòng bởi ông nghĩ rằng khi
ông già đi, những người con trai của Proetus sẽ tấn công ông, cướp đi đất đai
và thành phố của ông nếu ông không có con trai để chỉ huy lực lượng. Và ông đã
đưa ra một kế hoạch mà theo ông là chu toàn: ông tìm một chàng hoàng tử trẻ giống
như Theseus và gả con gái của mình cho người đó, con trai của họ sẽ là những
người đứng đầu Argos. Tuy nhiên, Acrisus lại muốn đến gặp một nữ tiên tri trong
đền thờ của thần Apollo ở Delphi (sau này đổi tên thành Pytho) để xin lời khuyên
và hỏi bà xem liệu ông có thể may mắn có con trai hay không.
Nữ tiên tri hầu như chẳng bao giờ
thông báo tin tốt lành cho bất cứ người nào nhưng lần này những gì bà nói lại
khác. Bà ngồi xuống dưới sàn đền thờ, một lớp sương mỏng và lạ bỗng xuất hiện từ
dưới đất bay lên khiến bà chìm sâu vào giấc ngủ. Khi ngủ mà vẫn có thể nói, đi
lại nhưng lại không biết mình đang nói gì bởi bà nói lời tiên tri dành cho người
đàn ông đang lo sợ. Sau khi tỉnh dậy, hai mắt của nữ tiên tri mở to nhưng lại
không thể nhìn thấy gì. Bà hát rằng Acrisius không bao giờ có con trai nhưng
con gái của ông sẽ sinh được một cậu con trai kháu khỉnh. Có điều không hay là
sau khi lớn lên, chính người cháu ngoại của ông sẽ giết chết ông. Acrisrưs vội
vã lên xe ngựa trong tâm trạng vừa buồn bã vừa bối rối rồi sai người đánh xe ngựa
điều khiển xe về nhà càng nhanh càng tốt. Trên đường đi, ông không nói bất cứ
điều gì nhưng trong đầu luôn suy nghĩ làm thế nào để có thể tránh được lời tiên
tri đó. Ông cầu xin thần Dớt giúp đỡ mình. Tuy nhiên, có điều ông không biết là
thần Dớt khi nhìn thấy nàng Danae xinh đẹp nên đã đem lòng yêu nàng và chính
nàng cũng không biết điều đó.
Chỉ có cách duy nhất và chắc chắn nhất
để tránh được điều tiên tri kia là giết chết nàng Danae, như vậy nàng sẽ chẳng
bao giờ có con được. Tuy nhiên, ông cũng vô cùng yêu quý con gái và sợ rằng mọi
người sẽ phản đối hành động đó của ông nên ông không dám làm liều. Dù sao Danae
cũng là niềm tự hào của ông, là mục tiêu theo đuôi của biết bao hoàng tử và đức
vua giàu có. Làm sao ông lại nỡ giết chết cô con gái độc nhất của mình chứ.
Nhưng dù thế nào ông cũng phải nghĩ ra cách gì đó. Ông nhận thấy rằng tốt nhất
là xây một ngôi nhà bằng đồng trong cung điện, một ngôi nhà chìm sâu xuống dưới
đất thật kiên cố rồi nhốt con gái vào trong đó để ngăn không cho ai nhìn thấy
nàng. Chỉ có điều ngôi nhà có mái mở nhìn lên trời và đây cũng là nơi khói
thoát ra từ bên trong.
Danae và những người hầu gái của mình
bị đưa xuống ngôi nhà bí mật. Hàng ngày họ không nhìn thấy những ngọn đồi hoặc
vùng đồng bằng rộng lớn hay đại dương bao la, cũng chằng nhìn thấy bất cứ người
nào hay cỏ cây hoa lá, thứ duy nhất họ nhìn thấy đó là mặt trời và những chú
chim tung bay trên trời cao qua mái mở của ngôi nhà. Danae nằm trên giường buồn
bã, mệt mỏi nhưng không biết làm gì để thoát khỏi cảnh này. Nàng luôn tự hỏi tại
sao cha lại cầm tù nàng như vậy nhưng càng nghĩ càng không hiểu tại sao. Thường
thì cha của Danae đến thăm nàng và đối xử với nàng rất tốt nhưng không bao giờ
ông chịu lắng nghe nàng dù nàng cầu xin ông hãy bán nàng làm nô lệ và đưa nàng
đến một đất nước xa xôi thì ít nhất nàng vẫn có thể nhìn thấy thế giới mà nàng
đang sống. Nàng không thể chịu được cảnh sống tăm tối và tẻ nhạt như thế này. Cả
ngày nàng chẳng biết làm gì chẳng gặp gỡ ai, không có cơ hội vui chơi và làm những
việc nàng thích.
Vào một ngày kia, có một chuyện rất
bí hiểm đã xảy ra: nhà thơ già Pindar, người sống rất lâu nói rằng có một dòng
ánh sáng vàng sống động chảy từ trên bầu trời xuống phòng của Danae. Một thời
gian sau, nàng có mang và sinh hạ được một cậu con trai kháu khỉnh. Đây là một
cậu bé khỏe mạnh và đẹp trai nhất trong số những cậu bé ra đời trên đất nước Hi
Lạp vào thời bấy giờ. Nàng và vú nuôi của nàng quyết tâm giữ bí mật này và đứa
trẻ được nuôi lớn trong phòng kín của ngôi nhà bằng đồng. Thật khó có thể ngăn
tiếng khóc của một đứa trẻ phát ra ngoài, khi nó lớn lên lại càng khó có thể bắt
nó im lặng không chơi đùa hay phát ra tiếng động.
Một ngày kia, khi vua Acrisius vào
thăm Danae (lúc đó cậu bé đã được ba đến bốn tuổi) thì cậu con trai của Danae
trốn khỏi vú nuôi và chạy vào trong phòng của mẹ hét lên ầm ĩ. Vua Acrisius lao
nhanh ra ngoài, ông nhìn thấy vú nuôi đang túm lấy đứa trẻ và dùng áo choàng
che cậu bé lại như không muốn ông nhìn thấy. Acrisius bắt lấy đứa trẻ nhưng dường
như nó là một cậu bé rất bướng bỉnh nên đứng vững trên đôi chân nhỏ bé của
mình, đầu ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt ông ngoại một cách giận dữ. Acrisius thấy
rằng đứa trẻ này sẽ trở nên rất nguy hiểm khi nó lớn lên, trong nỗi tức giận không
kiểm soát nổi, ông đã ra lệnh cho lính gác đưa vú nuôi ra ngoài, dùng dây thừng
trói bà lại mặc kệ nàng Danae quỳ xuống van xin thảm thiết.
Khi chỉ còn mình đức vua và Danae,
ông hỏi:
- Ai là cha của đứa trẻ này?
Nàng Danea xinh đẹp ôm chặt cậu con
trai trên tay đi qua Acrisius và đi ra khỏi cánh cửa đang mở, rồi bước ra ngoài
để tận hưởng bầu không khí dễ chịu. Nàng chạy nhanh đến bàn thờ của thần Dớt,
vòng tay ôm lấy bàn thờ bởi nàng nghĩ rằng làm như vậy sẽ không người nào dám
chạm vào người nàng. Nàng vừa khóc vừa nói:
- Thiếp cầu xin người hỡi thần Dớt vĩ đại, người hãy phù hộ cho thiếp và con trai của chúng ta, Perseus.
Bầu trời trong xanh không một gợn
mây. Nàng Danae than khóc trong tuyệt vọng. Acrisius hỏi lại con gái:
- Điều đó có đúng không hả? Nếu quả thật như vậy thì hãy để thần Dớt bảo vệ con trai của người.
Ông ra lệnh cho lính gác lôi Danae ra
khỏi bàn thờ của thần Dớt và nhốt nàng trong ngôi nhà bằng đồng, rồi ông sai
người làm một chiếc hòm lớn. Sau đó, ông nhốt hai mẹ con Danae trong hòm và sai
người quăng chiếc hòm xuống biển.
Vua Acrisrus không biết rằng người
cháu trai sau này sẽ gây ra cái chết của ông vẫn còn sống. Người Hi Lạp tin rằng
nếu ai đó mà tự tay giết chết họ hàng của mình thì người đó sẽ bị các nữ thần
báo thù Erinyes theo đuổi và làm cho phát điên lên. Đó là những người phụ nữ có
đôi cánh khủng khiếp với những móng vuốt sắc nhọn, đáng sợ. Những người phụ nữ
này đã khiến cho Orestes, con trai của Agamemnon chạy khắp nơi giống như một
người điên bởi vì chàng đã giết chết mẹ mình. Mặc dù mẹ của Orestes là một người
đàn bà độc ác nhưng các nữ thần báo thù không quan tâm đến điều đó. Họ không chấp
nhận bất cứ một lí do nào dù là hợp lí nhất. Trên thế giới này không có gì đáng
sợ hơn những nữ thần trả thù hung dữ, chính vì vậy, vua Acrisius không dám giết
chết con gái và cháu trai Perseus của mình mà chỉ nhốt họ vào trong hòm, thả xuống
biển với hi vọng họ sẽ bị chết chìm. Từ đó đến một thời gian dài về sau, ông
không nghe thấy bất cứ tin tức nào của hai mẹ con Danae, ông hi vọng rằng họ đã
bị sóng biển đánh dạt vào một nơi nào đó và chết trên một vùng đất xa lạ. Ông
không thể tự mình giết con cháu nhưng hi vọng họ sẽ mãi mãi xuống thế giới bên
kia và không oán trách ông. Ông không có sự lựa chọn nào khác. Tuy nhiên, ông
không biết điều đó có xảy ra hay không. Mặc dù đã thả hai mẹ con của con gái
mình xuống đại dương nhưng lúc nào ông cũng sống trong tâm trạng lo lắng: ông
lo sợ rằng Perseus đã trốn thoát và một ngày nào đó sẽ quay lại giết chết ông
như những gì nữ tiên tri đã nói trong bài hát của bà ta. Dù sao ông cũng đã
không phải với Danae và Perseus, vì vậy chẳng bao giờ ông có thể sống một cách
yên ổn mà không lo lắng, không dằn vặt.
Chiếc hòm trôi nổi trên mặt đại dương
bao la, những con chim hải âu đậu trên chiếc hòm như muốn tìm hiểu xem bên
trong chứa những gì. Mặt trời lặn xuống đáy biển, từ trong hòm Danae nhìn thấy
những vì sao lấp lánh. Nàng lấy chăn quấn quanh người cậu con trai nhỏ để cậu
bé được ấm trong khi Perseus ngủ say sưa như chẳng có chuyện gì xảy ra. Trong
vòng tay của mẹ mình, cậu tỏ ra mình chẳng sợ gì cả. Những đỉnh núi nhọn và
xanh mướt trên những hòn đảo hiện ra, chúng nằm rải rác giống như những đóa hoa
thủy tiên nước trên những vùng biển của Hi Lạp. Nàng thầm nghĩ giá như dòng nước
đẩy nàng cùng con trai vào một hòn đảo nào đó thì tốt biết mấy. Nàng cầu nguyện
các vị thần nhân hậu: Pallas Athene và thần Hermes với cây đũa thần bằng vàng,
cầu xin họ cứu giúp. Lát sau, nàng bắt đầu cảm thấy hi vọng bởi nàng cảm nhận
chiếc hòm đang được đẩy gần vào một hòn đảo. Nàng quay đầu lại nhìn về phía trước.
Càng ngày, nàng càng đến gần hòn đảo đó và có thể nhìn thấy khói bốc lên từ những
ngôi nhà nhỏ giữa những lùm cây trên đảo. Tuy nhiên, cả ngày hôm đó chiếc hòm bị
đẩy đi đẩy lại từ đầu hòn đảo đến cuối hòn đảo khiến nàng vô cùng sốt ruột.
Hôm đó là một ngày mệt mỏi bởi cậu
con trai hiếu động của nàng rất nghịch ngợm và lúc nào cũng muốn vui đùa. Nàng
cho con trai uống một ít rượu và nước, một lúc sau, cậu bé nằm lăn ra ngủ.
Danea quan sát mặt biển và những hòn đảo ở tít đằng xa cho đến khi trời tối.
Nàng nằm đó, tuyệt vọng và chán chường. Nàng nhìn thấy một luồng ánh sáng lướt
nhanh trên mặt biển và nàng hét thật lớn gọi chủ nhân của ánh sáng đó. Một lát
sau, ánh sáng dừng lại và một người đàn ông hét lên đáp lại tiếng gọi của nàng.
Đó là ánh sáng phát ra từ một ngọn đèn làm bằng đồng thau đặt ở một lỗ trên
thuyền. Danae có thể nhìn thấy những tia lửa sáng chói qua những khe hở của chiếc
hòm gỗ. Rõ ràng chiếc thuyền kia đang tiến lại gần chỗ nàng.
Danae trở nên nhợt nhạt do sức nóng của
mặt trời và do nhiều lần hi vọng, thất vọng rồi sợ hãi, Danae ngất lịm đi và chẳng
biết gì cho đến khi nàng cảm thấy có một dòng nước lạnh chảy trên mặt. Nàng mở
mắt và nhìn thấy ánh mắt đầy thương cảm của một người đàn ông có khuôn mặt đen
xạm vì nắng đang chăm chú nhìn nàng. Đó là một người đánh cá, chính ông đã cứu
Danae và con trai nàng. Lúc này, nàng đang nằm trên con thuyền đánh cá, còn cậu
con trai yêu quý của nàng đang ngồi ngay bên cạnh mẹ.
Danea thở phào nhẹ nhõm bời bây giờ
thì nàng đã có thể chắc chắn nàng và con trai đã được cứu thoát. Nàng nằm đó, yếu
ớt và không thể nói gì cho đến khi những người chèo thuyền kéo chiếc thuyền vào
gần một hòn đá. Những người đánh cá nhẹ nhàng khênh nàng lên trên đất liền và
người lái thuyền bế cậu bé Perseus đang khóc đòi ăn.
Người đàn ông tốt bụng cầm cây giáo
trên tay nói:
- Quý cô đã được an toàn rồi. Hôm nay tôi cũng đã đánh được rất nhiều cá. Tôi là Dictys, anh trai tôi là Polydectes, đức vua của hòn đảo này. Bây giờ vợ tôi đang đợi tôi ở nhà và tôi tin rằng nàng ấy sẽ chào đón nàng và cậu con trai của nàng đến làm khách trong ngôi nhà nhỏ bé của chúng tôi. Vợ tôi rất thích trẻ con bởi các vị thần đã lấy đi đứa con trai độc nhất của chúng tôi.
Ông không đặt ra bất cứ câu hỏi nào đối
với Danae, bởi đó là phong tục và nghi thức giao tiếp của người Hi Lạp. Bạn
không nên đặt câu hỏi cho người lạ hay những vị khách trong nhà bạn, làm như vậy
là bất lịch sự và thiếu tôn trọng người khác. Ông đốt hai ngọn đuốc trên thuyền
và yêu cầu hai người đàn ông cầm đuốc đi trước soi đường trong khi ông đỡ Danae
và bế Perseus đi về nhà. Đi được một đoạn đường ngắn đã tới nhà của Dictys.
Dictys rất yêu biển và thích công việc đánh cá. Mặc dù không ai yêu cầu ông làm
việc đó và ông cũng chẳng thiếu thốn thứ gì nhưng ông thường xuyên ra khơi.
Đánh cá trở thành một thú vui của người đàn ông này. Ngôi nhà của Dictys là một
ngôi nhà rất đẹp nằm gần bờ biển. Vừa nghe thấy tiếng bước chân và giọng nói của
chồng, vợ Dictys chạy ra hét lớn:
- Mọi việc tốt chứ?
Dictys cũng rất vui khi nhìn thấy vợ,
ông đáp lại:
- Một môn thể thao đặc biệt.
Rồi ông dẫn Danae vào trong phòng,
đưa cậu bé Perseus cho vợ mình bế. Đợi Danae khỏe lại một chút, vợ cùa Dictys
sai người hầu tắm rửa cho mẹ con nàng và đưa cho họ những bộ quần áo mới thơm
phức dầu ô liu .Trong khi đó, những người phục vụ khác dọn bàn ăn cho Danae và
đêm hôm đó nàng cùng con trai được ngủ trên một chiếc giường đệm êm, có ga trải
giường làm từ len màu đỏ tươi.
Dictys và vợ không hề hỏi Danae bất cứ
câu hỏi nào về việc tại sao nàng lại lênh đênh trên biển như vậy. Tin tức được
lan truyền đi rất nhanh và Dictys đã nghe thấy những người đánh cá nói chuyện với
nhau về đức vua của Argos đã nhốt cô con gái duy nhất của mình và con trai của
nàng vào trong một chiếc hòm rồi thả ra biển với hi vọng họ sẽ bị chết đuối. Mọi
người trên hòn đảo này đều biết điều đó. Đây là đảo Seriphos và mọi người nơi
đây căm ghét sự độc ác và tàn nhẫn của Acrisius, đồng thời có nhiều người tin rằng
Perseus là con trai của thần Dớt.
Tin tức từ Argos truyền đến Seriphos
một cách nhanh chóng, chúng ta có thể đoán rằng tin tức từ Seriphos cũng không
mất nhiều thời gian để bay đến Argos. Acrisius nghe mọi người bàn tán về việc một
người phụ nữ xinh đẹp như nữ thần và một cậu bé có dõng dõi của thần thánh đã
trôi dạt vào bờ của một hòn đảo nhỏ. Acrisius biết rằng đó chính là con gái và
cháu trai của mình nên cảm thấy vô cùng sợ hãi. Càng ngày, nỗi sợ hãi của ông
càng tăng lên khiến ông không bao giờ biết tới hai từ thanh thản trong trái
tim. Ông thường xuyên nghĩ đến việc cháu trai mình sẽ quay trở về và giết chết
mình. Ông tưởng tượng ra những chuyện vô cùng kinh khủng rằng cháu trai của ông
dành cho ông một cái chết khủng khiếp. Acrisius không dám bước ra khỏi cửa trừ
khi ông được cả một đội lính gác bảo vệ. Nỗi sợ hãi gặm nhấm trái tim khiến ông
cảm thấy vô cùng khó chịu và đôi khi ông thầm ước rằng giá như mình không bao
giờ được sinh ra trên cõi đời này thì tốt biết mấy.
CHƯƠNG 2: LỜI THỀ CỦA PERSEUS
Thật may mắn cho Perseus vì Dictys đã
đối xử với chàng như con đẻ và dạy dỗ chàng cẩn thận, uốn nắn chàng mỗi khi
chàng tức giận hay cãi nhau với những đứa trẻ khác trên đảo. Chàng được đào tạo
và luyện tập những bài tập dành cho những người đàn ông khỏe mạnh nhất. Chàng
được học cách dùng lao, dùng kiếm, khiên và cung tên rồi học cách chạy, nhảy,
săn.bắn, chèo thuyền và nghệ thuật đi biển. Trên hòn đảo Seriphos không có sách
vở bởi không ai biết đọc hay biết viết. Tuy nhiên, Perseus được dạy những câu
chuyện của thời cổ đại về những người chiến binh giết chết những con quái vật
trên biền và trên đất liền. Hầu hết những con quát thú đã bị giết chết và
Perseus cảm thấy tiếc khi nghe điều đó bởi chàng muốn thử vận may của mình khi
chàng trở thành một người đàn ông khỏe mạnh. Tuy nhiên, vẫn còn một loài quái vật
khủng khiếp nhất sống trên một hòn đảo gần vùng đất của người chết. Đó là quái
vật Gorgon bị cả thần và người cùng căm ghét. Những con quái vật Gorgon có hai
chị em là bất tử nhưng trông chúng thật đáng sợ và bẩn thỉu còn kẻ thứ ba thì đỡ
hơn một chút nhưng cũng đáng sợ không kém. Gorgon là tên của ba mụ la sát quái
vật nói trên và theo nhiều người kể lại thì chúng là con gái của thần biển
Phorkyx và nữ thần biền Keto. Trong số ba nữ quái trên thì có hai kẻ là bất tử
còn nữ quái cuối cùng và cũng là nữ quái tai ác nhất lại không phải là bất tử.
Thân thề của ba nữ quái được phủ một lớp vảy bọc sáng loáng, cứng như thép.
Không có một thanh kiếm nào có thể đâm thủng lớp vảy bọc này trừ thanh kiếm
cong của thần Hermes. Ba nữ quái Gorgon có đôi tay khổng lồ bằng đồng thau và
những chiếc móng vuốt cứng như thép. Trên đầu chúng, thay cho mái tóc là những
con rắn độc lúc nhúc miệng thở phì phò. Với những chiếc răng sắc nhọn như dao
găm, với đôi môi đỏ như ngậm máu với đôi mắt dữ tợn, bộ mặt chúng trông thật
tàn ác và gớm ghiếc đến nỗi bất cứ ai chỉ cần nhìn vào mặt chúng một lần là lập
tức bị hóa thành đá. Ba mụ Gorgon mang trên mình những đôi cánh bằng vàng sáng
chói và nhờ đó chúng có thể bay nhanh như gió.
Đó là một trong số những câu chuyện
Perseus nghe được khi chàng còn là một đứa trẻ. Có một câu thành ngữ so sánh những
nhiệm vụ khó khăn giống như việc "giết chết quái vật Gorgon". Sau đó,
Perseus luôn tự hỏi làm thế nào chàng có thể giết chết được con quái vật kia và
trở thành một người nổi tiếng như chàng dũng sĩ vĩ đại Heracless hay đức vua
thông thái Bellerophon, người đã giết chết Chimaera. Perseus luôn nghĩ về những
người nổi tiếng và chàng đặc biệt yêu thích câu chuyện của Bellerophon. Câu
chuyện như sau:
Trong thành phố Ephyre, mà hiện tại
được gọi là Corinth, có một đức vua tên là Glaucus. Ông có một người con trai
tên là Bellerophon. Chàng được cha nuôi mình là đức vua Proetus nuôi dưỡng trưởng
thành tại Argos, ông yêu chàng hết mực và đối xử với chàng như con đẻ. Proetus
đã lớn tuổi trong khi vợ ông, nàng Anteia, lại còn rất trẻ và xinh đẹp. Dần dần,
Anteia đem lòng yêu mến Bellerophon và không thể có được hạnh phúc nếu không có
chàng bên cạnh. Tuy nhiên, Bellerophon lại không hề mảy may rung động trước
nàng bởi nàng là mẹ đỡ đầu của chàng. Cuối cùng, Anteia nói với Bellerophon rằng
nàng yêu chàng và căm ghét chồng của nàng. Nàng đề nghị chàng cùng mình chạy trốn
và hai người sẽ có được cuộc sống hạnh phúc trên một hòn đảo xa xôi, nơi đức
vua Proetus không bao giờ đến được.
Bellerophon không biết nói sao, chàng
không thể làm gì sai trái đối với đức vua Proetus bởi chàng rất yêu quý và kính
trọng ông. Chàng đứng lên, im lặng, mặt đỏ bừng vì ngượng, tuy nhiên, Anteia lại
tỏ ra vô cùng giận dữ trước thái độ cúa chàng trai trẻ. Nàng nói:
- Đúng là đồ hèn nhát. Chàng sẽ không thể sống lâu ở Argos để chế nhạo tình yêu của ta nữa đâu.
Rồi nàng chạy đến gặp đức vua
Proetus, lao vào lòng ông và nói:
- Hỡi đức vua tôn kính, chúng ta nên làm gì với người đàn ông vừa nói rằng anh ta yêu nữ hoàng của Argos bây giờ?
Proetus giận dữ hét lên:
- Nếu đó là con trai đỡ đầu của ta thì nó sẽ phải chết.
- Chàng vừa nói ra tên hắn ta đấy.
Rồi nàng ta chạy thẳng lên phòng
riêng, khóa trái cửa rồi nằm gục xuống giường khóc lóc thảm thiết như thể trái
tim nàng ta đang bị vỡ ra thành trăm mảnh. Proetus theo sau nàng ta nhưng nàng
ta không chịu mở cửa, đứng bên ngoài, ông chỉ nghe thấy tiếng khóc nức nở của
người vợ trẻ. Ông quay trở xuống, vừa đi vừa nghĩ nên làm gì đối với
Bellerophons để trả thù những gì chàng gây ra cho người vợ trẻ của mình. Ông
không muốn giết chết chàng một cách công khai bởi đức vua Ephyre sẽ gây chiến
chống lại ông. Ông cũng không thể đem chàng ra xử tội trước hội đồng phán xét bởi
không ai có thể đứng ra làm chứng chống lại chàng trừ Anteia.
Trong vòng một hai ngày tiếp theo,
vua Proetus tỏ ra yêu quý Bellerophon hơn bao giờ hết. Tiếp theo, ông gọi riêng
chàng tới phòng của mình và nói rằng nhũng người đàn ông trẻ tuổi tốt nhất nên
tiến hành một chuyến thám hiểm vòng quanh thế giới để có thể nhìn thấy nhũng điều
mình chưa biết. Con mắt của Bellerophon sáng lên khi nghe thấy những lời này của
cha nuôi. Chàng vui sướng không chỉ vì chàng muốn được đi du lịch và còn bởi vì
nếu tiếp tục ở lại Argos chàng sẽ cảm thấy không yên mỗi khi bắt gặp ánh mắt giận
dữ của Anteia. Vua Proetus bảo chàng rằng đức vua thành Lycia ở châu Á là cha vợ
của ông và cũng là người bạn tốt nhất của ông. Ông sẽ cử Bellerophon mang một bức
thư đến cho cha vợ. Thực tế, bức thư đó ngầm nói với vua thành Lycia rằng hãy
giết chết người đưa tin đến. Đức vua thành Lycia đón tiếp chàng trai trẻ một
cách nồng nhiệt, đến ngày thứ mười sáu, ông hỏi Bellerophon xem chàng có mang
theo dấu hiệu nào của vua Proetus không.
Bellerophon đưa cho ông tấm thẻ bài của
vua Proetus, đức vua mở ra và đọc. Những dòng chữ trong tấm thẻ bài nói rằng
Bellerophon phải chết. Vào thời gian đó, đất nước Lycia bị một con quái vật ám ảnh.
Đầu của con quái thú có hình dạng của một con sư tử, ở giữa là một con dê, mũi
thở ra lửa trông rất đáng sợ. Vua của Lycia mong muốn loại trừ được con quái vật
này từ rất lâu rồi nhưng lại không có người nào đủ sức mạnh làm được điều đó,
nhân cơ hội này ông liền yêu cầu chàng đến canh chừng con quái thú trong một
đêm với hi vọng chàng sẽ bị quái vật giết chết.
Tuy nhiên, Bellerophon vừa khôn ngoan
lại vừa dũng cảm. Khi mọi người hỏi chàng tại sao chàng không mang theo vũ khí
trừ thanh kiếm và hai chiếc lao làm bằng chì của mình thì chàng nói rằng chàng
có cách chiến đấu riêng của mình. Chàng yêu cầu những người đi cùng quay trở về
nhà và để chàng lại một mình trong khi những người đánh xe ngựa đứng ở đằng sau
tại một vị trí khuất. Bellerophon quan sát xung quanh, chàng nằm xuống, nấp đằng
sau một tảng đá ở cửa hang. Khi mặt trời lên, quái vật Chimaera xuất hiện, đặt
hai tay trước lên trên một tảng đá gần đó rồi nhìn xuống thung lũng. Đúng lúc mụ
ta mở miệng thở ra lửa thì Bellerophon ném những thanh lao bằng chì của mình
vào sâu trong cổ họng của mụ. Những con rắn độc bò lổm ngổm xung quanh con quái
vật nhưng Bellerophons vẫn giữ khoảng cách ở một vị trí khá xa. Chimaera dừng lại
để đuổi theo chàng, mụ ta lăn trên mặt đất kêu gào vì đau đớn bởi những thanh
lao bằng chì đã tan ra dưới ảnh hưởng sức nóng của ngọn lửa bên trong mụ ta. Một
lúc sau, số chì hòa tan bốc cháy thiêu sống con quái vật độc ác. Bellerophon cắt
đầu, vài cái chân và chiếc đuôi của con quái thú rồi chất lên xe ngựa, lao thẳng
về lâu đài của vua thành Lycia trong khi những người dân trong thành theo sau
chàng hát vang bài ca chiến thắng.
Đức vua vẫn chưa chịu bỏ cuộc. Ông
giao cho chàng những nhiệm vụ khủng khiếp khác nhưng chàng luôn hoàn thành một
cách vinh quang. Cuối cùng, đức vua gả con gái mình cho chàng trai trẻ dũng cảm
và chia một nửa vương quốc cho chàng. Đó là câu chuyện về chàng Bellerophon
dũng cảm. Perseus quyết tâm sẽ thực hiện những cuộc phiêu lưu và lập được những
chiến công hiển hách như chàng Bellerophon. Tuy nhiên, Perseus vẫn chỉ là một cậu
bé và cậu không biết, đồng thời cũng không ai chỉ cho cậu đường đến hòn đảo của
những con Gorgon.
Khi Perseus mười sáu tuổi, đức vua của
đảo Seriphos là Polydectes nhìn thấy Danae, đem lòng yêu thương nàng và muốn
đưa nàng về cung điện của mình. Tuy nhiên, ông lại không muốn nàng mang theo
Perseus vì ông ta nghĩ chàng chỉ đem lại rắc rối cho ông ta mà thôi. Polydetes
là một kẻ xấu xa và độc ác, trong khi mọi người dân trên đảo lại rất yêu quý
Perseus nên ông ta không dám công khai giết chàng. Chính vì vậy, ông ta tìm
cách kết bạn với chàng trai trẻ và quan sát chàng thật kĩ để xem xem ông ta có
thể lợi dụng được chàng hay không. Đức vua nhận thấy, chàng là một người hấp tấp,
liều lĩnh và ngạo mạn mặc dù Dictys đã dạy chàng cách tự kiềm chế mình. Lúc
nào, Perseus cũng khao khát giành được vinh quang, bất chấp chàng có phải đối mặt
với bất cứ nguy hiểm nào. Vậy và Polydectes nghĩ ra một kế hoạch: ông ta tổ chức
một bữa tiệc lớn mừng sinh nhật của mình rồi mời tất cả các vị chỉ huy và những
người giàu có nhất trên đảo đến tham dự. Tất nhiên, Perseus cũng nằm trong danh
sách khách mời danh dự. Theo phong tục, mọi người đến đều mang theo quà tặng,
những người giàu có thì mang tặng đức vua gia súc, phụ nữ, cốc vàng, trâm vàng,
những chiếc bình lớn bằng đồng và rất nhiều đồ vật khác nữa. Ông ta ra tận cửa
đón tiếp các vị khách nồng hậu.
Perseus là người cuối cùng đến dự tiệc.
Chàng không mang quà đến tặng đức vua bởi chàng chẳng hề có thứ gì của riêng
mình. Những người khác bắt đầu la hét:
- Vị khách này đến mà không mang theo quà sinh nhật kìa. Mà làm sao cậu con trai không biết cha mình là ai kia có thể tìm được một món quà thích hợp dành cho đức vua chứ.
- Chàng trai này thật lười biếng, suốt ngày chỉ biết bám lấy mẹ mà thôi. Tại sao anh ta lại không xin gia nhập quân đội nhỉ.
Rồi một người khác nói tiếp:
- Ít nhất thì anh ta cũng phải đi chăn bò trên những cánh đồng trong thành phố chứ.
Họ lăng nhục Perseus không tiếc lời,
đức vua Polydectes chỉ nhìn chàng với nụ cười nham hiểm, ông ta sung sướng khi
thấy mặt chàng đỏ lên vì xấu hổ và giận dữ, đôi mắt xanh biếc của chàng long
lên. Chàng nhìn hết kẻ châm chọc này đến kẻ châm chọc khác.
Cuối cùng Perseus nói:
- Hỡi những người nông dân, những ngư dân, hỡi những thuyền trưởng trên những con thuyền buôn nô lệ của hòn đảo nhỏ bé, ta sẽ mang về cho đức vua của các người một món quà mà không ai trong số các ngươi dám đi tìm kiếm. Tạm biệt. Ta sẽ quay trở lại gặp các ngươi. Bây giờ ta sẽ đi giết chết quái vật Gorgon và mang về một món quà mà không một ông vua nào có được: đó là đầu của Gorgon.
Tất cả bọn họ cười lớn nhưng Perseus
quay đi, tay lăm lăm thanh kiếm bỏ mặc ông vua độc ác và những kẻ kiêu ngạo kia
ở lại dự tiệc. Perseus không dám gặp mẹ trước khi lên đường mà chỉ dám nói chuyện
với Dictys về dự định của mình. Chàng nhờ Dictys bảo vệ mẹ chàng khỏi những kẻ
xấu. Chàng nói với ông rằng trên hòn đảo này chỉ có ông là đối xử tốt với chàng
và chàng sẽ không bao giờ quên điều này. Dictys hứa sẽ tìm cách bảo vệ Danae và
tặng Perseus ba cái nêm bằng vàng, cho chàng mượn một con thuyền để đưa chàng đến
đất liền của nước Hi Lạp.
Bình minh lên, Perseus bí mật rời khỏi
đảo rồi cập bến Malea, từ đây chàng tiếp tục cuộc hành trình của mình bằng đường
bộ. Chàng ăn mặc tồi tàn và ngủ cạnh những đống lửa của những lò rèn, nơi những
kẻ ăn mày và những người lang thang vẫn thường nằm. Chàng lắng nghe những câu
chuyện của họ và hỏi họ đường tới hòn đảo của các quái vật Gorgon. Họ đều lắc đầu
không biết. Tuy nhiên một người đàn ông già lên tiếng:
- Hình như ta có biết thì phải. Nếu không nhầm thì đó là hòn đảo cạnh vùng đất của người chết bởi ta sắp rời đến nơi đấy rồi. Xem nào... nhưng không, ta cũng chẳng biết thêm thông tin gì. Có thể những người chết biết được, hãy đến gặp nữ tiên tri ở Python hay Selloi, họ sẽ chỉ cho con đường đến nơi con muốn đến thông qua việc nói chuyện với người chết.
Perseus không biết gì hơn nữa. Chàng
lại tiếp tục lang thang trong chuyến hành trình dài của mình. Chàng đến một chiếc
hang dẫn đến vùng đất của người chết, nơi những linh hồn của người đã chết có
thể trả lời câu hỏi của chàng. Tuy nhiên, ngay cả những hồn ma cũng không thể
nói cho chàng nghe những gì chàng muốn biết. Chàng phải đi đến Python gặp một nữ
tư tế. Nữ tư tế này nói rằng chàng phải tìm kiếm vùng đất của những người ăn quả
đầu thay vì những hạt thực phẩm vàng của nữ thần nông Demeter. Sau đó chàng đến
Epirus và gặp những người Selloi, những người sống trong khu rừng thiêng của thần
Dớt. Trong khu rừng này, các loại cây cỏ thể nói tiếng người. Những chiếc lá thần
nói:
- Chũng ta hãy tăng thêm hi vọng cho chàng trai trẻ kia, hãy truyền hi vọng cho chàng và cầu xin các vị thần ủng hộ chàng.
Tuy nhiên câu trả lời này cũng không
nói cho Perseus biết hòn đảo của các nữ quái Gorgon ở đâu. Có điều trong trái
tim chàng xuất hiện một niềm hi vọng lấn át sự mệt mỏi và buồn bã mà chàng phải
chịu đựng. Chàng ăn bánh làm từ bột ngô và thịt dê mà người Selloi cho chàng.
Sau đó chàng đi một mình vào rừng và nằm gối đầu trên những lớp rêu xanh rì.
Chàng không ngủ mà quan sát những vì sao sáng lấp lánh trên bầu trời cao.
Chàng nói với mình: "Nếu các vị thần ủng hộ ta thì ta sẽ thành công".
Chàng nói với mình: "Nếu các vị thần ủng hộ ta thì ta sẽ thành công".
Trong khi nói vậy, Perseus nhìn thấy
một tia sáng rõ ràng chuyển động qua bóng tối. Ánh sáng đó phát ra từ một ngọn
đèn vàng trên tay một người phụ nữ cao và xinh đẹp. Có điều người phụ nữ này mặc
áo giáp và đeo một chiếc khiên bằng đồng sáng bóng. Đi cùng nàng là một chàng
trai trẻ chân đi đôi dép vàng và trên thắt lưng là một thanh kiếm uốn cong.
Chàng cầm một chiếc đũa thần bằng vàng rất đẹp.
Ngay lập tức Perseus biết hai người
đó chính là nữ thần Athene và thần Hermes đang mang may mắn đến cho chàng.
Chàng cúi đầu trước hai vị thần nhưng nữ thần Athene nói:
- Đứng lên đi Perseus và hãy nhìn thẳng chúng ta mà nói bởi chúng ta là anh em của chàng. Chúng ta cũng là con trai, con gái của thần Dớt - cha của các vị thần và con người.
Perseus đứng dậy nhìn thẳng vào mắt của hai vị thần, đồng thời cũng là anh chị em của chàng.
- Perseus, chúng ta đã quan sát chàng rất lâu rồi. Chúng ta phải thử xem chàng có phải là một người đàn ông dũng cảm có thể giành thắng lợi trong những chuyến thám hiểm hay không. Qua những gì quan sát được, chúng ta thấy rằng chàng rất vội vàng và nóng lòng muốn ghi được chiến công. Chàng sẽ không thể tìm thấy đường mà không có sự giúp đỡ của các vị thần đâu. Đầu tiên, chàng phải tìm ba người phụ nữ da nâu sống ở trong vùng đất đằng sau thần Gió bắc. Họ sẽ chỉ cho chàng đường tới chỗ ba nữ thần rừng ở phía tây, họ đang sống trên một hòn đảo mà không hề biết thuyền là gì. Chàng phải đến gặp các nữ thần này và họ sẽ chỉ cho chàng cách giết chết những con quái thú Gorgon. Nếu chàng nhìn vào mặt của bọn Gorgon thì chàng sẽ bị biến thành đá. Chàng đã thề sẽ mang đầu của con quái thú trẻ nhất về, nó không được một con Gorgon khác sinh ra nhưng nó rất độc ác. Nếu chàng giết chết con quái vật này, chàng không được nhìn vào cái đầu đã chết của nó mà hãy dùng da dê bọc kín rồi treo cạnh khiên của ta. Chàng hãy để cho kẻ thù cưa chàng nhìn thấy chiếc đầu đó rồi chúng sẽ nhận được một bài học thích đáng.
Perseus đáp lại:
- Đây là một chuyến phiêu lưu vĩ đại nhất: ta phải giết chết con quái vật mà ta không được nhìn vào mặt nó nếu không ta sẽ bị biến thành đá.
- Ta tặng cho chàng chiếc khiên sáng bóng. - Nữ thần Athene quay sang Perseus nói tiếp
- Nếu chàng sống sót và nhìn thấy ánh sáng mặt trời thì nó sẽ
không bao giờ bị mờ đi.
Nàng tháo chiếc khiên từ cổ ra và
dùng một miếng da cừu phủ kín rồi đeo xung quanh cổ của chàng. Perseus quỳ xuống
cảm ơn nàng rồi nhìn vào không gian trống giữa những bụi cây trong rừng, chàng
nói:
- Ta nhìn thấy chòm sao gấu tinh ở phía bắc là chòm sao chỉ đường dẫn lối cho các thủy thủ. Bây giờ ta sẽ đi theo hướng của chòm sao bởi trái tim ta nóng lòng tìm thấy ba người phụ nữ hung dữ kia và tìm ra cách giết chết chúng.
Thần Hermes mỉm cười:
- Nếu chàng định đi bộ theo hướng đó thì có lẽ đến khi chàng trở thành một ông già râu tóc bạc phơ mới có thể tìm được nơi chàng muốn đến. Đây là đôi dép có cánh của ta, chàng hãy đi vào chân. Chúng biết tất cả các lối đi và sẽ đưa chàng đến chỗ ba người phụ nữ hung dữ trong thời gian nhanh nhất. Chàng cũng phải hết sức cẩn thận với thanh kiếm của ta bởi thanh kiếm này chỉ cần đâm một nhát là có thể tiêu diệt được đối thủ.
Perseus đi đôi dép nhanh nhẹn vào
chân, chàng cầm thanh kiếm sắc tên là Herpmes rồi đứng dậy chuẩn bị lên đường.
Chưa kịp quay sang chào hai vị thần thì họ đã biến mất. Chàng rút kiếm ra, chặt
một cây sồi cản đường trước mặt rồi tiến thẳng về phía trước. Chàng bay đến
phía bắc của nước Hi Lạp, bay trên những đỉnh núi Thracian và Danube (sau này
được gọi là Ister). Những ngọn núi này nằm phía dưới chàng giống như một dải bạc
dài. Không khí trở nên khô lạnh trong khi chàng băng qua những vùng đất lạ mà
người Hi Lạp chưa biết tới. Đây là những vùng đất nơi người nguyên thủy và
hoang dã sinh sống, họ mặc những bộ quần áo làm từ da thú và sử dụng đầu rìu, đầu
lao làm từ đá mài nhọn. Rồi chàng đến phía sau của Gió bắc, một vùng đất ấm áp,
đầy nắng nơi mọi người thường cúng tế đồ hoang dã cho thần Apollo. Đi xa hơn một
chút, chàng đến một vùng sa mạc, cát nóng như thiêu như đốt, nhưng nhìn về phía
xa xa thấy những hàng cây xanh mướt chàng liền bay thẳng đến đó.
Chàng đến một hồ nước lớn, xung quanh
hồ có ba con thiên nga xám nhưng đầu là đầu của ba người phụ nữ đang bay lượn.
Chúng có mái tóc dài thả xuống, trong khi bay mái tóc của chúng cũng bay theo
chiều gió. Chúng vừa bay vừa hát nhưng giọng hát của chúng giống như tiếng hét
của thiên nga. Chúng chỉ có một mắt, một hàm răng nên phải lần lượt chuyển cho
nhau. Khi một người chuyển mắt cho người kia thì tất cả ba kẻ trong số chúng đều
không thể nhìn thấy gì. Vậy là Perseus chộp lấy cơ hội đó lao đến cướp đi con mắt
duy nhất của ba phụ nữ kia.
Một kẻ hét lên với hai kẻ còn lại:
- Ta vẫn chưa lấy được mắt.
Vậy là cả ba đều lo lắng không biết
có chuyện gì xảy ra. Đúng lúc đó Perseus bay đến và nói:
- Ta có nó đây này. Ta đang giữ con mắt duy nhất của các
ngươi, nếu các ngươi nói cho ta điều mà ngoài các ngươi ra không ai biết thì ta
sẽ trả lại mắt. Nào bây giờ chỉ cho ta đường tới hòn đảo của các nữ quái
Gorgon.
Cà ba người cùng hô to:
- Chúng tôi không biết điều đó, mà thực ra không ai biết điều đó trừ những nữ thần rừng của đảo phía tây. Nào, bây giờ thì trả mắt cho chúng tôi.
- Thế thì hãy chỉ đường cho ta đến đảo của các nữ thần rừng. - Perseus nói tiếp.
- Hãy quay lưng lại, đầu tiên đi qua đảo Albion, nơi có những vách đá trắng rồi tiếp tục đi theo phía tay trái đến một hòn đảo chưa ai đến. Từ đây đi theo hướng phải cho đến khi nhìn thấy những cột trụ của Heracles ở bên tay trái. Cuối cùng hãy đi về hướng nam là sẽ đến. Hãy trả lại mắt cho chúng ta đi.
Perseus trả mắt cho ba người phụ nữ.
Sau khi lấy được mắt, một người trong số họ ném thanh kiếm sắc nhọn về phía
chàng nhưng chàng đã bay đi rất xa nên chúng không thể làm gì được. Chàng đi
theo hướng dẫn của ba người phụ nữ kia cho đến khi nhìn thấy những chiếc cột trụ
của Heracles ở Gibraltar. Rồi chàng đi tiếp về phía nam, băng qua luồng không
khí ấm áp trên dòng nước Atlantic. Cuối cùng chàng nhìn thấy một đỉnh núi xanh
phủ dày tuyết ở một hòn đảo phía xa. Perseus hướng thẳng đến phía hòn đảo đó.
Hòn đảo này là một đất nước của các rừng hoa tươi đẹp và những rừng thông ngút
ngàn nằm trên đỉnh đồi. Phía dưới rừng thông là một khu đất giống như một khu
vườn, trong khu vườn có một cây táo với ba quả táo vàng. Xung quanh cây quý là
ba phụ nữ xinh đẹp trong trang phục màu xanh, trắng và đỏ đang nhảy múa. Chàng
lẩm bẩm:
- Chắc hẳn đây là các nữ thần rừng của đảo phía tây rồi.
Perseus đáp xuống khu vườn và tiến lại
gần ba nữ thần. Vừa nhìn thấy chàng trai lạ, họ ngừng nhảy múa và tiến đến phía
chàng và nói:
- Hermes, anh bạn Hermes của chúng ta đã đến rồi.
Rồi bọn họ ôm chầm lấy chàng, hôn lên
má chàng và hỏi:
- Hermes, tại sao chàng lại mang một chiếc khiên lớn như vậy? Nơi này làm gì có ai muốn chống lại chàng chứ.
Perseus nói rằng họ đã nhầm chàng với
thần Hermes, chàng chỉ mượn thanh kiếm và đôi dép có cánh của thần thôi Tuy
nhiên, chàng lại thấy thích thú với sự nhầm lẫn của các nữ thần. Chàng nói:
- Ta không phải là Hermes mà là một người bình thường nhưng thần Hermes đã hào phóng cho ta mượn kiếm và dép, còn chiếc khiên này là của nữ thần Athene tặng cho ta.
Các cô gái lùi lại, mặt đỏ ửng vì xấu
hổ. Người lớn tuổi nhất nói:
- Chúng ta là con gái của thần Hesperus, thần của các vì sao buổi tối. Ta là Aegle, đây là hai em của ta Erytheia và Hesperia. Chúng ta canh giữ hòn đảo này bởi đây là khu vườn của các vị thần. Các vị thần thường xuyên đến thăm chúng ta như thần Dionysus, thần rượu nho, Hermes, vị thần vui vẻ có chiếc đũa thần vàng, thần ánh sáng Apollo và chị Artemis, nữ thần săn bắn. Tuy nhiên chúng ta chưa từng nhìn thấy một người trần nào cả. Các vị thần nào cử chàng tới đây à?
- Hai vị thần đã cử tôi tới đây để hỏi các nàng về đường đến đảo của các nữ quái Gorgon. Ta cần phải giết chết Medusa với mái tóc là những con rắn độc.
Ba người phụ nữ kêu lên:
- Trời ạ, làm sao chàng có thể giết chết nó cơ chứ? Chúng ta không biết đường đến hòn đảo đó đâu.
Perseus thở dài, chàng đã đi quá xa rồi
và chịu đựng quá nhiều thử thách nhưng ngay cả những nữ thần rừng trên hòn đảo
phía tây cũng không biết đường đến hòn đảo của quái vật Gorgon. Một trong ba
người con gái an ủi:
- Đừng lo lắng như vậy bởi chúng tôi biết cách giúp chàng biết
được điều chàng muốn biết. Atlas là vị thần khổng lồ trên đỉnh núi kia. Ông ấy
sống trên đỉnh cao nhất trong số những đỉnh núi tuyết phủ và là người nâng đỡ
thiên đàng, giữ cho trái đất được vững chắc. Ông ấy nhìn được khắp mọi nơi trên
thế giới này. Chàng hãy cởi khiên ra bởi nó quá nặng, ngồi xuống với chúng tôi
giữa những đóa hoa này rồi chúng ta cùng nghĩ ra cách giết chết mụ Gorgon.
Perseus làm theo lời của ba nữ thần rừng.
Chàng tháo khiên, ngồi xuống giữa những đóa hoa dại màu đỏ tía và màu trắng.
Aegle cũng ngồi xuống nhưng nàng Erytheia giữ chiếc khiên thẳng đứng trong khi
nàng Hesperia xinh đẹp tự ngắm mình trong gương và hài lòng với sắc đẹp của
mình.
Perseus mỉm cười quan sát họ và tự
nhiên một kế hoạch xuất hiện trong đầu chàng. Điều đó thật đơn giản, vậy mà
trong suốt quãng đường đi chàng đã cố gắng suy nghĩ xem mình nên làm gì để giết
được mụ yêu tinh mà không bị biến thành đá. Bây giờ thì mọi thắc mắc của chàng
đã được giải đáp. Chàng có thể giơ chiếc khiên lên trên mụ Gorgon và khi nhìn
thấy hình ảnh phản chiếu của mình qua chiếc khiên thì mụ sẽ biến thành đá.
Chàng quay lại phía Agele và nói:
- Hỡi nữ thần rừng xinh đẹp, ta đã tìm ra bí mật khiến ta phải suy nghĩ rất lâu trong suốt thời gian qua. Ta có thể tấn công mụ Gorgon mà không phải nhìn thấy khuôn mặt đáng sợ có thể biến mọi người thành đá. Ta sẽ treo chiếc khiên phía trên mụ và nhìn khuôn mặt mụ phản chiến qua chiếc khiên, như vậy ta sẽ biết mình nên tấn công nơi nào.
Hai cô gái còn lại đặt chiếc khiên trên
cỏ và vỗ tay tán thưởng khi Perseus nói điều này. Tuy nhiên Aegle vẫn tỏ ra rất
nghiêm nghị. Có lẽ nàng đang lo lắng điều gì đó mà những người khác không biết.
Nàng nói:
- Thật tuyệt vì chàng đã nghĩ ra được kế hoạch khôn ngoan đó, nhưng những mụ Gorgon còn lại sẽ nhìn thấy chàng và chàng không được quên rằng hai mụ đó là bất tử, không ai có thể giết chết được mụ, thậm chí khi người đó dùng thanh kiếm Herpe. Những mụ Gorgon này có cánh bay nhanh không kém gì đôi dép có cánh của thần Hermes và chúng lại có những chiếc vuốt bằng đồng không gì có thể chém đứt được.
Hesperia lại vỗ tay và nói:
- Em biết cách giúp người bạn của chúng ta có thể đến gần những con quái vật kia mà không bị chúng phát hiện. - rồi nàng quay sang phía Perseus - Chị em chúng ta là bạn của nữ hoàng Persephone, con gái của thần nông Demeter. Chúng ta thường đi hái hoa cùng nàng ấy trên cánh đồng Enna vào buổi sáng mùa xuân. Trên vùng đồng bằng này có một loài hoa rất lạ, hương thơm quyến rũ. Ngay khi Persephone hái một bông hoa lên thì chiếc xe ngựa của thần Hades xuất hiện và bắt nàng lên xe rồi đưa nàng xuống ngôi nhà dưới địa ngục của mình. Chúng tôi đã than khóc và sợ hãi nhưng thần Dớt đã cho phép Persephone được quay trở về trái đất vào những tháng mùa xuân và mùa hè để sống cùng mẹ mình cho đến khi những đóa hoa hồng tàn phai mới phải xuống dưới âm phủ. Bây giờ ta là người bạn Persephone rất yêu quý và nàng thường đưa ta đến gặp chồng nàng và ông cũng đôi xử rất tốt với ta. Ông chẳng thể từ chối ta điều gì và ta tin rằng thần Hades cũng sẽ giúp chàng. Ta sẽ đến gặp ông và quay trở lại nhanh thôi. Ta sẽ nhờ ông biến chàng thành người tàng hình, như vậy không một vị thần hay con người nào hay thậm chí là lũ quái vật có thể nhìn thấy chàng. Trong khi đó, các chị của ta sẽ chăm sóc chàng và ngày mai họ sẽ dẫn chàng lên đỉnh núi nói chuyện với thần khổng lồ Atlas.
Nàng Aegle bây giờ mới mỉm cười thoải
mái. Nàng nói:
- Tuyệt lắm, cứ quyết định làm như vậy đi.
Rồi nàng đưa Perseus vào trong nhà, mời
chàng dùng bữa và thưởng thức thứ rượu vang ngon nhất. Đêm hôm đó, chàng ngủ
trong nhà của các nữ thần, trong lòng tràn đầy niềm vui và hi vọng.
Sáng sớm hôm sau, Perseus cùng Aegel
và Erytheia bay lên trên đỉnh núi gặp thần khổng lồ, Perseus cầm tay hai nữ thần
và họ bay lên trên cao chứ không cần phải đi bộ. Tới nơi họ thấy Atlas đang quỳ
trên một tảng đá đen lớn, hai vai đỡ thiên đàng. Khi Aegle nói chuyện với ông,
ông yêu cầu hai cô gái hãy đi đi và chỉ chịu nói chuyện trực tiếp với Perseus,
ông nói:
- Trên một hòn đảo xa ở phía tây, nơi có một ngọn núi cao, đỉnh bằng phẳng đằng kia chính là nơi các nữ quái Gorgon sinh sống.
Perseus cảm ơn người khổng lồ Atlas
nhưng ông thở dài và nói:
- Cuộc đời của ta thật khốn khổ. Ta phải quỳ ở đây để thực hiện nhiệm vụ của mình bởi đó là hình phạt thần Dớt dành cho ta. Tuy nhiên, thần cũng nói rằng sau mấy trăm năm, ta có thể được nghỉ ngơi và người sẽ xây một cột trụ khổng lồ thay thế ta. Nhưng bây giờ thì ta không còn hi vọng nữa. Khi nào giết được mụ Gorgon, chàng hãy quay lại đây, đưa cho ta xem mặt của mụ để cơ thể ta biến thành đá, còn linh hồn ta sẽ bay lên đỉnh Olympus sống cùng các vị thần.
Perseus cảm thấy thương cảm cho
Atlas, ông đã chấp hành mệnh lệnh của thần Dớt mà không hề oán thán. Chàng cầu
nguyện các vị thần hãy ở bên cạnh ông và hứa sẽ quay trở lại gặp ông sau khi
chàng hoàn thành nhiệm vụ.
Nói xong chàng cùng hai nữ thần rừng
lại quay xuống khu vườn có những quả táo vàng. Tới nơi, họ nhẹ nhàng đi bộ trên
cỏ và thưởng thức những bản nhạc vui vẻ do những đóa hoa chuông tạo ra. Đột
nhiên, ba người nghe thấy tiếng cười của cô em út Hesperia, Aegle nói:
- Em ở đâu vậy Hesperia, em đang chơi trò trốn tìm à?
Aegle vừa nói, vừa chạy đi tìm cô em
út trong các bụi cây nhưng không tài nào tìm thấy. Hesperia nói:
- Chị hãy tìm em đi nếu chị có thể.
Thực ra nàng đang đứng ngay bên cạnh
các chị của mình, trên tay cầm những đóa hoa tươi thắm nhưng không ai có thể
nhìn thấy nàng.
Perseus thấy lạ nên hỏi:
- Hình như nơi này bị yểm bùa thì phải.
- Không phải đâu, theo ta, ta sẽ chỉ cho chàng thấy bí mật của ta.
Sau đó họ nhìn thấy những đóa hoa và
những đám cỏ phía dưới hằn vết chân của Hesperia. Khi đến cửa, nàng xuất hiện
và nói:
- Mọi người không nhìn thấy em đúng không nào. Như vậy, các nữ quái Gorgon cũng sẽ không nhìn thấy Perseus. Hãy nhìn này, trên bàn là chiếc mũ của thần Hades. Nếu ai đội nó lên đầu sẽ trở thành người tàng hình. Em vừa đội chiếc mũ nên mọi người không nhìn thấy em là đúng thôi.
Nàng cầm chiếc mũ đội lên đầu, ngay lập
tức nàng trở thành vô hình. Khi bỏ mũ ra, nàng lại trở thành Hesperia xinh đẹp.
Perseus thử chiếc mũ và cũng giống như Hesperia lúc nãy, chàng dường như biến mất.
Các cô gái đồng thanh reo lên:
- Chúng ta không nhìn thấy chàng. Hãy thở nhìn chàng trong gương mà xem. Chàng có nhìn thấy mình không?
Perseus quay sang chỗ chiếc khiên
nhưng chàng chỉ nhìn thấy lớp đồng sáng loáng và khuôn mặt xinh đẹp của các cô
gái. Chàng tháo mũ ra và thở dài:
- Các vị thần thật tốt với ta. Ta nghĩ rằng ta sẽ giữ lời thề của mình và đem đầu của Gorgon về cho Polydectes.
Đêm hôm đó, họ vui chơi thỏa thích.
Perseus kể cho ba nữ thần rừng nghe câu chuyện của chàng: về thân phận thực của
chàng. Khi nghe chàng nói chàng là con trai của thần Dớt thì các nữ thần gọi
chàng là anh họ Perseus. Hesperia nói:
- Chúng em yêu chàng và chúng em có thể biến chàng thành bất tử, không bao giờ chết. Nhưng chàng có thể từ bỏ tất cả và sống ở đây với chúng em mãi mãi không. Đây là một hòn đảo hoang vắng, chỉ có ba cô gái trẻ canh giữ khu vườn của các vị thần. Tuy nhiên, chàng phải giữ lời thề của mình, trừng phạt kẻ thù của chàng, tôn vinh mẹ chàng và đừng quên ba cô em họ của chàng ở đây nhé. Dù sau này chàng cưới một cô gái chàng yêu thương hết mực và trở thành vua của Argos nhưng chàng đừng bao giờ quên chúng em.
Perseus xúc động bật khóc. Chàng nói:
- Hỡi ba cô em họ xinh đẹp. Ta sẽ không bao giờ quên các nàng ngay cả khi ta phải xuống địa ngục. Hespesria, thỉnh thoảng nàng cũng xuống âm phủ chơi với nữ hoàng Persephone đúng không? Ta biết rồi có một ngày mọi thứ sẽ thay đổi nhưng hiện giờ ta chẳng yêu bất cứ người phụ nữ nào cả.
Erytheia đáp lại chàng:
- Em nghĩ rằng chàng không thể cứ sống mà không có một người phụ nữ bên cạnh. Cuộc sống mà không có tình yêu thì thật vô vị. Perseus, đêm cũng đã muộn rồi, chàng hãy đi ngủ một lát đi bởi ngày mai chàng có rất nhiều việc cần phải làm đấy.
Họ chia tay, sáng hôm sau Perseus
chào từ biệt ba người con gái xinh đẹp và lên đường. Chàng lấy tấm da dê che
kín chiếc khiên, đi đôi giày nhanh nhẹn vào và cất thanh gươm thần Hermes cho
mượn vào thắt lưng rồi đội chiếc mũ của thần Hades lên đầu. Sau đó, chàng bay
lên không trung, tiến thẳng đến hòn đảo của các nữ quái Gorgon.
Con đường quả là rất dài nhưng đôi
giày thần kì giúp chàng bay nhanh như gió và chỉ đến giữa trưa Perseus đã đáp
xuống đỉnh của ngọn núi cao trên đảo. Từ đây, chàng có thể lờ mờ nhìn thấy ba
hình dáng kì lạ với đôi chân khủng khiếp không bao giờ cử động. Chàng biết đó
chính là ba nữ quái Gorgon đang ngủ trưa. Sau đó chàng nâng chiếc khiên lên để
ba hình dáng kia phản chiếu trên bề mặt sáng bóng rồi từ từ bay xuống cho đến
khi chàng tới vị trí rất gần có thể tấn công kẻ thù. Chúng nằm đó, hai trong số
ba mụ vừa xấu xí, vừa độc ác, chúng thở to như những người say rượu. Tuy nhiên,
khuôn mặt của mụ nằm giữa lại giống như khuôn mặt của một đứa trẻ đang ngủ và đặc
biệt nhìn mụ ta xinh đẹp không khác gì nữ thần tình yêu. Tất cả những bộ phận
trên cơ thể chúng đều không cử động trừ lũ rắn độc trên đầu của Medusa. Lũ rắn
này không bao giờ ngủ mà cuộn vào nhau trông thật gớm ghiếc. Perseus quan sát
chúng qua gương chứ không dám nhìn trực diện. Chàng rút thanh kiếm Herpe ra và
tấn công ngay lập tức. Chàng vung thanh kiếm sắc nhọn của mình lên như ánh chớp
và chỉ một nhát, chàng đã chặt đứt chiếc đầu của mụ la sát. Một dòng máu đen phụt
ra chảy lênh láng khắp cả tảng đá.
Trong gương, chàng nhìn thấy chiếc đầu
của Medusa rơi ra khỏi cơ thể. Chàng vội vàng nhặt lên và bọc kín vào miếng da
dê rồi cất vào trong túi. Sau đó chàng bay lên cao và nhìn xuống. Lúc này hai
chị em Gorgon vẫn đang ngủ say, nhưng nghe thấy tiếng động, chúng tỉnh giấc và
thấy chị gái của chúng đã chết từ lúc nào không biết. Dường như chúng nói chuyện
gì đó với nhau rồi nhìn xung quanh nhưng chẳng thể thấy gì bởi Perseus đang đội
mũ tàng hình của thần Hades. Chúng đứng dậy, giang đôi cánh khỏe mạnh ra và bay
lên phía trên. Perseus bay nhanh hơn bao giờ hết. Bọn Gorgon cảm thấy bối rối bởi
rõ ràng chúng cảm thấy điều gì đó nhưng lại chẳng hề nhìn thấy bất cứ bóng dáng
của người lạ nào. Chúng dùng mũi hít hít ngửi ngửi và cảm thấy có mùi lạ nhưng
Perseus bay đi quá xa nên chúng đã mất hết dấu vết. Sau khi bay được một quãng
dài, Perseus nhìn lại nhưng đằng sau chàng chỉ là một bầu không gian bao la
không một bóng người. Từ đó trở đi, chàng không bao giờ nhìn thấy những quái vật
Gorgon nữa. Chàng quay trở lại chỗ thần khổng lồ Atlas và ông chào đón chàng nồng
nhiệt:
- Chào mừng chàng quay lại. Cầu cho các vị thần luôn ở bên giúp đỡ chàng. Hãy cho ta xem cái đầu đó và ta sẽ được nghỉ ngơi mãi mãi.
Perseus cẩn thận mở tấm da dê rồi lấy
chiếc đầu từ trong túi ra. Chàng nhìn đi phía khác để thần khổng lồ Atlas cúi
xuống nhìn chiếc đầu. Vậy là Perseus đã giúp Atlas hoàn thành tâm nguyện của
ông. Sau đó Perseus quay trở về thăm ba nữ thần rừng xinh đẹp. Họ đang ngồi đó
lo lắng chờ đợi chàng. Vừa nhìn thấy chàng, họ đã nhảy lên sung sướng. Đêm hôm
đó, chàng ở lại cùng ba người em họ. Sáng hôm sau, Perseus lên đường quay trở về
nhà.
Aegle hôn Perseus rồi nói:
- Đừng quên chúng em nhé. Chàng không phải thương xót chúng em vì phải ở trên hòn đảo hoang vắng này đâu. Hôm nay, thần Hermes sẽ đến thăm chúng em và ngày mai là thần rượu nho Dionysus. Chúng em lại vui đùa thoải mái. Chàng hãy quay trở về và chắc rằng chàng sẽ tìm được hạnh phúc cho mình.
Họ từ biệt nhau và đây cũng là lần cuối
cùng Perseus gặp ba nữ thần rừng xinh đẹp.
CHƯƠNG 3: PERSEUS VÀ ANDROMEDA
Perseus bay qua những đỉnh núi cao và
những vùng sa mạc rộng lớn. Phía dưới chàng những cơn gió thổi bay đám cát dày
tạo thành một cơn bão cát. Khi bão tan, chàng nhìn xuống phía dưới và thấy những
hòn đảo xanh mướt, một đoàn dài gồm lạc đà và những người đàn ông đang cưỡi ngựa
phi nước đại. Chàng thắc mắc không hiểu phía dưới đang xảy ra chuyện gì bởi vào
thời đó người Hi Lạp chỉ đi xe ngựa chứ không cưỡi ngựa như vậy. Mặt trời đang
lặn dần, lặn dần. Cả vùng đất phía dưới chìm trong màu đồng. Dường như thời
gian trôi đi thật nhanh, thoáng một lát, những vì sao trên trời xuất hiện, sáng
lấp lánh như những hạt pha lê quý. Perseus vẫn chăm chú nhìn xuống vùng đất cây
cối bao phủ xanh mướt có dòng sông dài chảy qua. Chàng đoán rằng đó là dòng
sông Aegyptus mà bây giờ chúng ta gọi là sông Nile. Phía dưới chàng là một
thành phố với những ngôi nhà trắng xen lẫn màu xanh của cây cỏ. Trong thành phố
còn có những ngôi đền thờ lớn cúng tế các vị thần được sơn màu đỏ. Chàng dừng lại
ở một khu chợ và tại đây chàng nhìn thấy rất nhiều người đổ ra đường từ trong một
ngôi đền thờ.
Phía trước chàng là đức vua của thành
phố đang dẫn một người con gái da trắng như tuyết, đầu đội một vòng hoa trắng
như thể nàng chính là vật tế thần. Nhìn ông giống như một người Hi Lạp. Đằng
sau đức vua và cô gái xinh đẹp là những người đàn ông mặc đồ màu nâu xám, đi đầu
là những thầy tế, sau là các pháp sư rồi những tay chơi đàn lia cuối cùng là những
người phụ nữ đang khóc lóc thảm thiết.
Perseus quan sát đoàn diễu hành đi
qua dòng sông lớn. Họ dừng lại trước một tảng đá màu đỏ trông giống như một bức
tường được xây dựng trên sông. Đức vua hôn người con gái và ôm nàng vào lòng.
Sau đã họ trói nàng lại và hát một bài hát đầy buồn thương rồi tất cả quay trở
lại thành phố. Cô gái trẻ đứng đó trông rất tội nghiệp. Từ trên cao nhìn xuống,
trông cô gái giống như một bức tượng cẩm thạch trắng muốt được tạc từ một tảng
đá trắng nổi tiếng của hòn đảo. Gió biển thổi vào khiến mái tóc vàng óng của
nàng tung bay. Perseus bay xuống phía dưới, tới gần cô gái trẻ. Vừa nhìn thấy
chàng, cô gái hỏi:
- Chàng là một vị thần à?
Perseus dịu dàng trả lời:
- Không, ta chỉ là một chàng trai bình thường thôi. Ta là Perseus, người vừa giết chết mụ Gorgon đáng sợ. Tại sao nàng lại ở đây? Những người độc ác kia trói nàng lại để làm gì vậy?
- Em là Andromeda, con gái đức vua Cepheus. Trước em, có rất nhiều cô gái cũng bị đem ra đây để làm đồ cống tiến cho con quái vật biển. Cứ mỗi năm, thành phố của em lại phải cống trên một cô gái trẻ.
Perseus rút thanh kiếm Herpe ra, cắt
dây xích cho cô gái rồi dìu cô vào trong bờ. Sau đã chàng có cảm giác như mặt
biển nổi sóng, hình như con quái vật chuẩn bị lên bờ để lấy đồ cống tiến.
Perseus vội vàng lấy tấm da dê trong túi ra rồi treo đầu của Gorgon lên. Sau đó
chàng bảo cô gái trẻ quay lại, không được nhìn vào chiếc đầu khủng khiếp đó.
Con thủy quái xuất hiện, há cái miệng khổng lồ của nó ra trông thật khiếp. Nó vừa
lên trên bờ thì nhìn thấy đầu của quái vật Gorgon nên ngay lập tức biến thành
đá. Sau đó, Perseus lại cất chiếc đầu của Gorgon đi.
Chàng quay trở lại chỗ Andromeda thì
thấy đôi mắt nàng đang nhắm nghiền lại. Nàng gần như kiệt sức nên đã ngất đi,
ngã vào vòng tay của chàng. Perseus lấy chiếc cốc vàng ra, xuống dưới sông múc
nước lên và lau mặt cho nàng công chúa xinh đẹp. Một lát sau, nàng tỉnh dậy.
Lúc này, Perseus mới có thời gian ngắm kĩ khuôn mặt của Andromeda và thấy rằng
nàng vô cùng xinh đẹp. Vẻ đẹp của nàng hút hồn chàng khiến trái tim chàng rung
động. Andromeda mở mắt ra được một lúc lại nhắm lại, nàng ngủ trên tay chàng
trai lạ giống như một đứa trẻ mệt mỏi. Chàng đứng dậy và đưa nàng vào trong
thành phố.
Thành phố này thật kì lạ, không có
lính canh, cả một đãy phố dài không có một bóng người bởi tất cả thần dân trong
thành phố đều đóng kín cửa trong nhà và cầu nguyện cho nàng công chúa nhỏ bé.
Trong lúc đó, có một cô bé bước ra khỏi cửa. Cô bé còn quá nhỏ để hiểu được tại
sao cha, mẹ và anh của mình lại buồn đến vậy và không có thời gian để chú ý đến
mình. Cô bé nghĩ rằng tốt nhất cô nên ra phố chơi bởi chắc chắn ngoài đó sẽ có
nhiều trò vui hơn trong nhà. Khi vừa nhìn lên, cô thấy Perseus đang ôm con gái
của đức vua trong tay. Cô bé chăm chú nhìn và chạy vào trong nhà hét lớn bởi cô
bé quá kinh ngạc nên không thể nói thành lời. Cô bé kéo váy mẹ khiến bà đứng
lên đi theo cô ra ngoài. Bà mẹ cũng hét lên đầy sung sướng, rồi đến chồng và
con trai của bà cũng chạy ra ngoài. Vừa nhìn thấy chàng trai lạ cùng công chúa,
họ đều hò reo sung sướng. Tiếng hét của họ truyền đến những ngôi nhà khác và dần
dần mọi người tập trung đông đúc bên ngoài phố. Ai nấy đều vui mừng rồi cũng
theo Perseus đến cung điện của đức vua. Perseus đi qua khu sân vắng, đứng trước
cửa cửa đại sảnh nơi những người hầu đến chào chàng. Tất cả bọn họ đều rơi nước
mắt khi nhìn thấy công chúa của mình lại quay trở về nhà.
Ai có thể kể hết niềm hạnh phúc cho đức
vua và hoàng hậu đây? Làm thế nào để chào đón Perseus một cách nồng nhiệt nhất
và nói cho chàng biết họ vui sướng như thế nào bởi chàng vừa lập được một chiến
công lớn cho thành phố của họ. Họ mở tiệc khoản đãi chàng và mời mọi người đến
cung điện cùng vui. Andromeda vẫn nhợt nhạt vì sợ hãi nhưng nàng mỉm cười và ngồi
bên cạnh mẹ mình lắng nghe Perseus kể lại toàn bộ câu chuyện. Lúc này, Perseus
không thể rời mắt khỏi nàng công chúa xinh đẹp. Khuôn mặt nàng đã lấy lại sắc
khí và nàng càng trở nên xinh đẹp hơn bao giờ hết. Perseus nhớ lời của Aegle nhắn
lại thông điệp của thần Hermes là chàng phải bay về phía đông và nam để tìm hạnh
phúc. Chàng biết rằng chàng đã tìm thấy hạnh phúc cua mình. Nếu người con gái
này là vợ chàng thì chàng sẽ kết thúc câu chuyện bằng việc lặp lại thông điệp của
thần Hermes:
- Các vị thần chỉ nói ra sự thật và dành cho Perseus của thành Argos một niềm hạnh phúc lớn nhất.
Tuy nhiên, chàng hi vọng một ngày
kia, chàng sẽ được hạnh phúc hơn. Sau đó, lễ cưới của chàng và Andromeda được tổ
chức linh đình. Đức vua và hoàng hậu vô cùng sung sướng khi con gái của họ
không những thoát khỏi bàn tay độc ác của con thủy quái mà còn tìm được một người
chồng tài giỏi, dũng cảm.
Andromeda là một phần trong suy nghĩ
của chàng, tuy nhiên, chàng vẫn phải quay trở về nhà. Cha mẹ Andromeda nghĩ rằng
con gái của mình không thể sống được nếu không có chàng trai trẻ đã cứu sống
mình. Sau đám cưới, Perseus cùng vợ chào tạm biệt cha mẹ để quay trở về quê
hương. Trên đường đi, họ nhìn thấy những kì quan nổi tiếng của Ai Cập, những
kim tự tháp, đền thờ và lăng mộ của các ông vua vĩ đại. Đến Ai Cập, hai người
được tiếp đón chu đáo, hoàng tử Ai Cập tặng họ rất nhiều đồ vật quý giá.
CHƯƠNG 4: PERSEUS TRẢ THÙ CHO MẸ (NÀNG DANAE)
Perseus cùng Andromeda bơi thuyền về
đảo Seriphos và cập thuyền vào đảo mang theo nhiều của cải lên bờ. Ngay sau đó,
chàng đến nhà của Dictys. Tuy nhiên, tới nơi, chàng chỉ thấy trong nhà có một
mình ông trong tâm trạng đau buồn bởi vợ ông đã chết, anh trai ông là vua
Polydectes đã cướp nàng Danae đi để bắt nàng xay ngô trong nhà như một kê nô
lệ. Khi Perseus nghe được tin đó, chàng giận dữ hỏi:
- Vua Polydectes ở đâu?
Dictys đáp:
- Ông ấy đang tổ chức sinh nhật của mình trong cung điện.
Perseus nói tiếp:
- Người hãy mang cho con bộ quần áo xấu xí, cũ nát nhất trong nhà. Con sẽ trừng phạt kẻ độc ác đó.
Đúng lúc đó, có một người ăn mày đi
qua, xin ăn:
- Thưa ngài, hãy cho tôi một bộ quần áo mới. Xin hãy thương ông già ăn xin tội nghiệp này.
Peresus đưa ông ta vào nhà, yêu cầu
ông ta đổi quần áo cũ lấy quần áo mới, khiến. người ăn mày vô cùng vui sướng.
Trong khi Perseus khoác trên mình bộ
quần áo rách nát của kẻ ăn mày, Dictys được giao nhiệm vụ trông coi đôi giày có
cánh của thần Hermes, thanh kiếm Herpe và chiếc khiên lớn của thần Athene.
Perseus lấy bụi bôi lên quần áo và tóc khiến chàng giống như một kẻ ăn mày thực
sự Chàng cất chiếc đầu của mụ Gorgon vào trong túi rồi đi thẳng đến lâu đài của
Polydectes. Vừa tới ngưỡng cửa, Polydectes đã nhìn thấy kẻ ăn mày bẩn thỉu bèn
hét lên với những kẻ phục vụ:
- Đưa người kia vào đây. Đây có phải là bữa tiệc của ta không? Mọi người đều được chào đón.
Perseus được dẫn vào, chàng chỉ cúi
xuống dưới đất giả vờ như là một kẻ thất thế không dám ngước nhìn những người
giàu có.
Đức vua hỏi:
- Hỡi người ăn mày đáng thương, có tin tức gì mới ở đây không?
Perseus đáp:
- Tôi chắc rằng đức vua đợi tin này lâu rồi. Tôi sẽ lấy món quà của mình ra để tặng cho đức vua. Bảy năm đã trôi qua, bây giờ tôi đã trở lại trong mệt mỏi và đói khát, xin các ngài chiếu cố.
Polydectes hét lên:
- Lạy thần Dớt vĩ đại. Đây chính là kẻ đã nói rằng sẽ đem về cho ta món quà mà không một vị vua nào có được ư? Một trong số các ngươi hãy đưa thức ăn đến cho mẹ của hắn ta, ta chắc rằng bà ta sẽ rất vui sướng khi đón con trai mình về đấy.
Một tên người hầu chạy đi và các vị
chỉ huy cười nhạo Perseus.
Nàng Danae được đưa vào trong bộ
quần áo tồi tàn nhưng trông dáng vẻ của nàng vẫn xinh đẹp và cao quý giống như
một nữ hoàng. Vừa thấy nàng, nhà vua reo lên:
- Hỡi người phụ nữ đáng thương kia, con trai của nàng đã quay trở về rồi đó. Kẻ ăn mày kia chính là con trai của nàng. Rõ ràng hắn ta đã không được ăn uống đầy đủ. Hãy ném cho hắn ta một chút bánh mì và xương cừu đi.
Sau đó chúng ném đầu mẩu bánh mì và
xương cừu về phía chàng nhưng chàng đứng im lặng không nói gì. Một lát sau,
Peseus quay sang mẹ và nói:
- Mẹ ta không biết ta phải chịu đựng những gì và bà cũng không bao giờ khinh ghét ta dù ta có nghèo đến đâu đi chăng nữa, dù ta có quay về tay không. Nhưng chuyến đi này của ta gặt hái được nhiều thành công. Ta đã mang món quà của mình từ một vùng đất xa xôi cho đức vua đáng kính của ta đây.
Nói rồi, chàng quăng chiếc túi ra
trước mặt đức vua, ông ta đỡ lấy rồi mở tấm da dê ra. Cả đức vua và các vị chỉ
huy tò mò muốn biết đó là món quà gì nên đều chăm chú nhìn chiếc đầu của quái
vật Gorgon. Chỉ trong tích tắc tất cả những kẻ hách dịch đó đều bị biến thành
đá. Perseus gói chiếc đầu vào trong lớp da dê và hét lên:
- Mẹ yêu quý, con trai mẹ đã trở về trả thù cho mẹ đây.
Danae nhận ra con trai của mình qua
giọng nói chứ không qua hình dáng bên ngoài. Nàng bật khóc vì sung sướng. Cả
hai mẹ con vui vẻ quay trở về nhà của Dictys. Perseus tắm rửa và mặc bộ quần áo
mới nhất. Danae nhìn thấy cô con dâu xinh đẹp liền ôm nàng vào lòng, mỉm cười
hạnh phúc.
Pereus đưa Dictys lên làm vua của
Seriphos và đặt đôi giày có cánh trong đền thờ của thần Hermes cùng với thanh
kiếm Herpes và chiếc đầu của Gorgon bọc trong tấm da dê. Còn chiếc khiên bóng
loáng kia chàng đặt trong đền thờ của nữ thần Athene. Ngày hôm sau, một mình
Perseus vào trong đền thờ của Athene nhưng đầu cửa Gorgon và chiếc khiên đã
biến mất. Đôi giày có cánh và thanh kiếm Herpe cũng không còn đó nữa.
Chàng cùng mẹ và vợ quay trở về Hi
Lạp. Tới Argos, họ nghe được tin những người con trai của Proetus đã đuổi
Acrisius ra khỏi thành phố và ông đã chạy đến Phthia ở phía bắc nơi tổ tiên của
chàng Achilles đang cai trị đất nước. Perseus liền đến đảo Phthia tìm ông,
chàng thấy những chàng trai trẻ đang tham gia thi đấu thể thao trước lâu đài.
Perseus nghĩ rằng ông mình sẽ yêu quý mình hơn nếu chàng thể hiện sức mạnh
trong cuộc đấu giữa những người lạ mặt. Chàng muốn chứng tỏ cho ông ngoại thấy
cháu của ông là một chàng trai tài giỏi, dũng cảm và sẽ làm ông tự hào. Vậy là
chàng tham gia thi đấu và dành được giải thưởng. Đến cuộc thi ném đĩa, chàng
ném chiếc đĩa đồng đúc khá nặng, chiếc đĩa bay xa hơn tất cả những đĩa đồng mà
các chàng trai khác ném, tuy nhiên, chiếc đĩa rơi vào giữa đám đông. Perseus sợ
hãi chạy như gió đến nơi chiếc đĩa rơi xuống. Đến nơi chàng thấy một người đàn
ông già nằm dưới mặt đất, ông ta bị chiếc đĩa rơi trúng đầu chết ngay lập tức.
Mọi người nói rằng vậy là Perseus đã giết chết đức vua Acrisius.
Lời tiên tri về số phận của đức vua
đã trở thành hiện thực. Dù đức vua Acrisius đã tìm mọi cách để lẩn tránh lời
tiên tri, nhưng cuối cùng ông vẫn phải chết dưới tay của cháu ngoại. Giá như,
ngay từ đầu ông không phạm phải những sai lầm nghiêm trọng từ việc nhốt Danae
trong căn phòng tối đến việc tìm cách giết hại hai mẹ con nàng thì chắc bây giờ
ông không phải chết nơi đất khách quê người như vậy. Perseus khóc thương ông
mình và gặp đức vua Phthia kể cho ông nghe toàn bộ sự thật. Mọi người dân trên
nước Hi Lạp đều biết rằng Acrisius cố tìm cách giết chết con gái và cháu trai,
họ tin vào câu chuyện, tin vào lời tiên tri và tuyên bố Perseus vô tội. Đối với
người Hi Lạp, giết chết người thân là một tội ác khủng khiếp không gì có thể
tha thứ được. Perseus, Danae và Andromeda ở lại Phthia một năm với đức vua. Sau
đó, Perseus gia nhập quân đội của người Pelasgians và Myrmidons tiến về phía
nam đảo Argos, chiếm đóng thành phố, đuổi những người anh họ của mình ra khỏi
cung điện. Từ đó trở đi, chàng cùng mẹ và vợ sống một cuộc sống hạnh phúc cho
đến tận cuối đời.
-
HẾT
–