Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

Đang nghĩ gì

Đôi lúc tôi nhìn nắng vàng và trời xanh rực rỡ. Tôi tự hỏi, tôi cần phải nghĩ gì.
Đôi lúc tôi nhìn ánh mắt bàng quang và xoi mói của những người tôi biết xung quanh. Tôi tự nói, bỏ qua đi, mày không còn ở tuổi 20.
Đôi lúc tôi nghe câu nói rền rĩ, chờ đợi của mẹ. Tôi tự nhủ, cố làm ra vẻ vui tươi hồn nhiên đi nào.
Đôi lúc tôi nhìn ánh mắt xa lạ và lặng lẽ của em trai. Tôi tự hiểu, ai có phận người đó thôi, từ giờ sẽ có nhiều thay đổi, em trai ạ.
Đôi lúc tôi gặp vài câu hỏi kiếm chuyện làm quà của một người bâng quơ. Tôi tự trách mình, sao phải tự ti đến thế, nhưng thực sự, tôi đã và đang rất tự ti.
Có lúc tôi tình cờ gặp bạn hay đồng nghiệp cũ, người ta cố gắng tỏ ra thật tử tế, lịch sự đến khách sáo. Tôi tự hỏi mình, tình trạng hôn nhân làm khoảng cách tôi với mọi người xa hơn, hay chính tôi chọn thế.
Rồi tôi làm việc nhưng cố gắng tạo một khoảng cách với mọi người. Tôi tự nghĩ, 30 không còn là tuổi để bạn phải cố gắng làm những việc hay tạo quan hệ với những người mình không thích.
Rồi tôi tham gia vào vài hoạt động giải trí hiếm hoi. Tôi tự im lặng.
Rồi tôi nhìn vào cuộc đời đã qua, và những giấc mơ khát khao đã chết. Tôi hiểu, tôi vô vị, nhàm chán, ấu trĩ đến đáng thương.
Rồi tôi nhìn thời gian. Tôi đắn đo tìm lối thoát.
Rồi tôi nhìn cuộc đời đầy màu sắc. Tôi thấy mình quá cô đơn.
Rồi tôi nói chuyện với bố. Con tự kỷ và tuyệt vọng rồi bố ạ.

Tôi tự nhìn vào tôi. Tôi không còn nhận ra chính mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chuẩn bị cho một khóa thiền Vipassana 10 ngày như thế nào?

Vì liên tục có nhiều bạn hỏi về các khóa thiền Vipassana mà mình thi thoảng tham gia, để không phải giải thích lại nhiều lần, mình viết các ...