PHẦN BA: BỘ LÔNG CỪU VÀNG
CHƯƠNG 1: NHỮNG ĐỨA CON CỦA THẦN MÂY
Toàn bộ thành Troy vẫn đứng vững, mạnh
mẽ, kiên cường và thịnh vượng. Trước khi vua Priam ra đời, có một vị vua tên là
Athamas, người cai trị một đất nước nằm bên cạnh vùng biển Hi Lạp. Athamas là một
chàng trai trẻ chưa lập gia đình bởi vì không có một công chúa nào vào thời đó
đủ xinh đẹp và thông minh để trở thành vợ của chàng. Chàng cũng đã đi tìm kiếm
và mong muốn có được một gia đình hạnh phúc của riêng mình nhưng điều đơn giản
đó dường như khó có thể thực hiện được.
Một ngày kia, chàng rời khỏi lâu đài
và một mình leo lên một ngọn núi cao, chàng đi theo dấu của những tảng đá lớn nằm
dọc theo một dòng sông nhỏ. Đi mãi, đi mãi, cuối cùng chàng cũng đến được một
nơi rất lạ, nơi đó có một tảng đá lớn màu đen đứng bên bờ sông và nhô ra phía một
con suối. Xung quanh tảng đá lớn, nước sông có màu đen tối và rất sâu. Điều kỳ
lạ hơn là khi nghe thấy tiếng nước chảy trên dòng sông, vị vua trẻ có cảm giác
nó giống như tiếng cười lớn của những cô gái trẻ đang nô đùa vui vẻ. Đầu tiên,
chàng không tin vào tai mình và nghĩ rằng có thể do chàng đã quá mệt nên bị
hoang tưởng, nhưng càng nghe, chàng càng thấy điều đó là chính xác. Athamas quá
tò mò trước hiện tượng lạ nên đã lặng lẽ trèo lại đằng sau tảng đá và quan sát.
Trước mặt chàng là ba cô gái trẻ, xinh đẹp đang tắm trong một cái ao, họ đang
nô đùa, té nước vào nhau một cách vui vẻ. Mái tóc dài vàng óng của họ thả xuống
phía dưới giống như một chiếc áo choàng tuyệt đẹp. Trong số ba người có một cô
gái vô cùng xinh đẹp, đẹp hơn hắn hai người kia. Trông nàng thật quyến rũ,
duyên dáng đến nỗi vị vua của chúng ta đem lòng yêu mến nàng ngay từ cái nhìn đầu
tiên dù chàng chưa biết nàng là ai, từ đâu đến. Vị vua trẻ ngây ngất trước vẻ đẹp
có một không hai này, chàng nằm lặng im quan sát người con gái có sắc đẹp
nghiêng nước, nghiêng thành với sự ngưỡng mộ sâu sắc. Athamas tự nói với mình:
- Cuối cùng thì mình cũng tìm được người xứng đáng làm vợ. Thật không lãng phí thời gian mình đến tận nơi này.
Vì mải mê suy nghĩ, chàng không để ý
xung quanh nên chạm tay vào một hòn đá khiến hòn đá rơi từ trên đỉnh của tảng
đá xuống. Hòn đá lao nhanh trên không trung cho đến khi nó rơi tõm xuống cái ao
phía dưới, nơi ba nàng tiên xinh đẹp đang tắm. Ngay lập tức ba nàng nghe thấy
tiếng động và trở nên hốt hoảng sợ hãi bởi các nàng nghĩ rằng có ai đó đang ở gần
đây và rất có thể họ có mưu đồ xấu xa đối với họ. Cả ba cô gái hốt hoảng lao
nhanh lên bờ, mặc quần áo vào. Quần áo của ba nàng rất đẹp, xứng với vẻ đẹp
kiêu sa của họ. Đó là những bộ váy mềm, đáng yêu có màu trắng, màu nâu và màu đỏ
hoa hồng, tất cả đều ánh lên những hạt ngọc trai và kim cương giống như những
giọt sương mai buổi sáng.
Họ vừa mặc quần áo vào thì ngay lập tức
những bộ quần áo biến thành những đôi cánh trắng muốt tuyệt đẹp. Rồi họ nhẹ
nhàng đứng lên khẽ vỗ cánh và bay lên không trung. Chưa bao giờ vị vua trẻ của
chúng ta được chứng kiến một cảnh tượng tuyệt vời như vậy. Chàng quá sững sờ đến
nỗi chẳng biết phản ứng thế nào, hơn nữa mọi việc diễn ra quá nhanh nên chàng
chỉ biết đứng đó với vẻ nuối tiếc. Chàng ngước mặt lên cao quan sát và đâu đó
giữa những hàng cây xanh mướt trên đinh núi cao, đức vua có thể nhìn thấy những
bộ quần áo sáng lấp lánh, một lát sau chúng biến mất, rồi lại xuất hiện lấp
lánh cho đến khi họ lẫn vào những đám mây trên bầu trời bao la giống như một lớp
sương mù. Chàng có cảm giác những đám mây trên cao chính là nhà của ba nàng
tiên xinh đẹp. Chàng chẳng biết làm gì ngoài việc dõi mắt hướng lên cao nhìn ngắm
họ bay giống như những đám mây giữa những đám mây khác dọc theo nền trời xanh
biếc. Cả ngày hôm đó, chàng chẳng muốn làm gì ngoài việc quan sát ba nàng tiên
mây và ngẩn ngơ nhớ tới cô gái có sắc đẹp tuyệt trần. Cho đến khi mặt trời lặn,
trên nền trời chi còn những tia sáng màu vàng nhạt, màu đỏ tía, họ mới hoàn
toàn biến mất. Athamas tiếc rẻ nhìn lên trên bầu trời và thầm ước giá như trời
chưa tối, giá như mặt trời còn nán lại thêm một chút nữa thì chàng có thêm chút
thời gian để nhìn ngắm các nàng tiên mây duyên dáng.
Đức vua quay trở về lâu đài nhưng
chàng cảm thấy rất buồn và chẳng gì có thể khiến chàng vui vẻ lên được. Cả ngày
chàng đi lang thang giữa các ngọn đồi và tìm kiếm những cô gái xinh đẹp nhưng
chàng chẳng bao giờ tìm được họ. Ban đêm, chàng mơ về họ cho đến khi chàng trở
nên gầy gò, ốm yếu, xanh xao giống như một người sắp chết. Khi một người không
còn cảm thấy hứng thú về bất cứ chuyện gì, anh ta cảm thấy sống trên đời cũng
vô nghĩa. Khi một người suốt ngày đi tìm kiếm một thứ gì đó anh ta vô cùng khao
khát có được nhưng chẳng bao giờ tìm thấy thì người đó sẽ trở nên thất vọng, tiều
tụy và không còn hứng thú với cuộc sống. Đó chính là tình cảnh của vị vua trẻ
Athamas. Người thân của chàng, các vị đại thần trong triều cảm thấy rất lo lắng,
không hiểu tại sao đức vua của mình lại trở nên như vậy. Họ tìm đủ mọi cách mời
thầy lang đến khám bệnh và chữa trị nhưng vô ích. Đức vua ngày càng ốm yếu và
chẳng thiết ăn uống, cũng chẳng bao giờ nở một nụ cười.
Vào thời đó, nếu có ai bị ốm, những
người nhà của người ốm sẽ yêu cầu những người hành hương đến đền thờ của một vị
thần để cầu nguyện và dâng đồ cúng tế. Họ hi vọng rằng vị thần đó sẽ xuất hiện
trong giấc mơ của mình hoặc ít nhất là gửi đến cho họ một giấc mơ có thật và
nói với họ làm cách nào họ có thể đạt được những thứ mình muốn. Chính vì vậy, đức
vua ra lệnh cho người lái xe ngựa đưa mình đến đền thờ trong thành phố. Khi tới
nơi, chàng nhận thấy đó là một nơi rất kỳ lạ. Các thầy cúng mặc quần áo làm từ
da chó, đầu đội mũ có hình mặt chó, ngoài ra có rất nhiều chú chó chạy xưng
quanh đền thờ bởi chó là loài vật yêu thích của thần. Vị thần đó có tên là
Asclepius. Trong đền thờ có hình ảnh của thần với một con chó đang ngồi dưới
chân, trên tay thần cầm một con rắn và cho nó ăn thức ăn đựng trong một cái
bát. Mặc dù cảm thấy ngạc nhiên nhưng vị vua trẻ của chúng ta vẫn tỏ ra tôn
kính với vị thần yêu động vật với hi vọng thần sẽ giúp chàng vượt qua được giai
đoạn khó khăn này.
Đức vua kính cẩn trước thần. Khi đêm
xuống, chàng được đưa vào trong đền thờ. Có rất nhiều chiếc giường đã được trải
bên trong và có rất nhiều người, cả giàu lẫn nghèo, nằm trên đó. Họ đều hi vọng
thần sẽ xuất hiện trong giấc mơ của mình, nói cho họ biết họ cần phải làm gì để
có thể chữa lành được vết thương dù đó là vết thương thể xác hay tinh thần. Đức
vua nằm đó, giống như những người còn lại nhưng mãi mà chàng chẳng thể nào chợp
mắt được. Chàng cứ suy nghĩ vẩn vơ cho đến khi chàng quá mệt và chìm vào trong
giấc ngủ. Điều đáng mừng hơn nữa là cuối cùng chàng cũng mơ một giấc mơ như
mong muốn. Tuy nhiên, người xuất hiện trong giấc mơ không phải là vị thần được
thờ trong khu đền này mà là một phụ nữ vô cùng xinh đẹp. Dường như nàng đang
bay trước mặt chàng trên một chiếc xe do những con chim bồ câu kéo. Xung quanh
nàng là một đàn chim sẻ đang ca hót ríu rít. Ngay lập tức chàng nhận ra đó
không phải ai khác mà chính là nữ thần Aphrodite, nữ hoàng Tình yêu. Nàng xinh
đẹp hơn bất cứ người phụ nữ nào trên thế giới này, nàng còn mỉm cười với chàng.
Nàng nhìn vị vua trẻ với vẻ thông cảm và nói:
- Hỡi đức vua Athamas, chàng đang bi ốm tương tư. Tình yêu đã làm chàng trở nên héo hon tiều tụy. chứ thực tế chàng không hề bị bệnh tật gì cả. Chàng hãy quay trở về nhà và vào đêm đầu tiên của tuần trăng mới, chàng hãy trèo lên trên những ngọn đồi nơi chàng đã nhìn thấy ba người phụ nữ trẻ xinh đẹp kia. Khi hoàng hôn xuống, họ sẽ quay trở lại dòng sông để tắm. Sau đó, chàng hãy bò ra khỏi rừng và đánh cắp quần áo của người phụ nữ chàng yêu, như vậy nàng ấy sẽ không thể bay đi cùng những người còn lại. Nàng sẽ trở thành vợ của chàng.
Sau đó, người phụ nữ trẻ lại mỉm cười
với chàng và các chú chim bồ câu kéo nàng đi, đi xa khỏi giấc mơ của
chàng.
Vị vua trẻ thức dậy, nhớ lại toàn bộ
giấc mơ và thầm cảm ơn người phụ nữ trẻ đã chỉ cho chàng cách thoát khỏi tình
trạng đau khổ này. Chàng biết đó chính là nữ thần Tình yêu và sự xuất hiện của
nàng trong giấc mơ của chàng chính là một điềm báo tốt lành. Vị vua trẻ chẳng
mong muốn gì hơn thế và trong trái tim héo úa của chàng bỗng rộn lên một niềm
vui khó tả. Chàng quay trở về nhà làm tất cả những gì nữ thần Tình yêu đã nói,
trong lòng rộn ràng niềm vui và sự hi vọng.
Vào ngày trăng mới đầu tiên khi nữ thần
mặt trăng chiếu những ánh sáng bạc êm dịu của mình giống như một sợi chỉ vàng
trên bầu trời cao vời vợi, vua Athamas rời lâu đài và trèo qua những ngọn đồi,
rồi ẩn mình trong khu rừng cạnh bờ sông kiên nhẫn chờ đợi. Khi thần Hoàng hôn
xuất hiện, bao trùm lên cảnh vật một màu sắc bạc mát lành, chàng nghe thấy giọng
nói trong trẻo của các cô gái trẻ. Chỉ một lát sau. chàng nhìn thấy bóng dáng của
ba nàng tiên bay qua những ngọn cây và đáp xuống bờ sông. Họ cởi quần áo ra rồi
chạy xuống sông tắm. Họ cùng nhau tắm và té nước vào nhau, chơi đùa vui vẻ. Tận
dụng lúc đó, vị vua trẻ của chúng ta nhẹ nhàng bò ra chỗ bờ sông có cỏ mọc um
tùm và lấy cắp quần áo của cô gái trẻ nhất, xinh đẹp nhất. Ba cô gái nghe thấy
tiếng động lạ nên hoảng hốt chạy lên bờ mặc quần áo vào. Hai trong số ba nàng lấy
được quần áo, bay lên trên trời cao trong khi nàng thứ ba ngồi sụp xuống khóc
lóc, cầu xin vị vua trẻ trả lại quần áo cho nàng. Tuy nhiên. Athamas khăng
khăng không chịu trừ khi nàng hứa sẽ trở thành vợ chàng và sống bên chàng trong
suốt cuộc đời này. Đức vua kể với nàng về tình yêu của mình dành cho nàng ngay
từ cái nhìn đầu tiên và chàng đã đau khổ như thế nào khi không được gặp nàng. Rồi
còn cả chuyện nữ thần Tình yêu đã cử chàng đến đây để làm chồng của nàng. Cuối
cùng vị tiên nữ xinh đẹp hứa sẽ làm vợ Athamas và cầm tay chàng rồi cả hai cùng
trở về lâu đài. Tuy nhiên. Athamas có cảm giác người con gái đi cạnh mình đang
đi trên không khí. chân của nàng không hề chạm đất. nàng nói rằng nàng là
Nephele, theo ngôn ngữ của các nàng có nghĩa là "một đám mây". Nàng
là một trong số các nàng tiên mây tạo ra mưa, đem lại mưa cho thế giới này.
Nàng cùng chị em mình sống trên những đỉnh đồi và trong những khu hồ nước ở
trên trời cao. Cuộc sống của họ rất vui vẻ không phải lo lắng bất cứ thứ gì.
Nàng là em út nên được các chị yêu quý, chiều chuộng. Đây là nơi ba chị
em nàng thường đến tắm, vui đùa.
Về tới lâu đài hai người tổ chức đám
cưới và sống với nhau rất vui vẻ. Cả hai đều yêu thương nhau hết mực, chẳng bao
giờ to tiếng với nhau lấy một câu. Một thời gian sau, họ sinh được hai người
con: cậu con trai tên là Phrixus, còn cô con gái là Helle. Hai đứa trẻ có một
con vật cưng rất đẹp tên là ram với bộ lông bằng vàng óng ánh. Đó là một con cừu
do thần Hermes tặng cho hai đứa trẻ. Hermes là một vị thần trẻ, đẹp trai, tinh
anh vui vẻ với đôi cánh trắng muốt trên vai, đó là đôi cánh của sự nhanh nhẹn.
Sau này, thần cho cậu bé Perseus mượn đề chàng đi giết chết phù thủy Gorgon và
lấy đầu bà ta. Hai đứa trẻ thường chơi đùa với con cừu này. cưỡi con vật cưng
đi dạo trên những đồng cỏ đầy hoa. Phrixus và Helle rất ngoan. chúng chẳng bao
giờ đòi hỏi cha mẹ điều gì, cả ngày chúng dạo chơi cùng chú cừu và luôn đối xử
tốt với người ăn kẻ ở.
Hai đứa trẻ sẽ sống một cuộc sống vô
cùng vui vẻ. hạnh phúc nếu không có một việc xảy ra làm thay đối mọi chuyện.
Khi có những đám mây xuất hiện trên bầu trời và khi trời mưa, mẹ của Phrixus và
Helle luôn ở bên cạnh chúng, chăm sóc, vui đùa với chúng. Nhưng vào những ngày
nắng nóng. không có mây, nàng thường bỏ đi và mọi người không biết nàng đi đâu.
Những ngày khô nóng dài khiến nàng trở nên xanh xao, gầy rộc và cuối cùng nàng
không thể chịu được nên đã biến mất không để lại dấu vết nào. Nephele chỉ quay
trở về lâu đài khi thời tiết ẩm ướt và bầu trời u ám là dấu hiệu của mưa. Không
ai hiểu cho nỗi khổ của nàng: nàng là tiên nữ mây, là người mang mưa đến khắp mọi
miền trên thế giới chính vì vậy nàng không thể chỉ ở lại đây quanh năm suốt
tháng. Hơn nữa. nàng không thể thích nghi được với thời tiết khô nóng kéo dài.
Đó chính là lí do tại sao nàng thường biến mất một cách bí ẩn.
Vua Athamas mệt mỏi về những điều đó.
Chàng không thể chấp nhận việc vợ mình thường xuyên biến mất trong thời gian
dài mà không nói năng gì. Trong lúc đó, có một cô gái vô cùng xinh đẹp tên là
Ino đến thành phố của Athamas trên một chiếc thuyền của các lái buôn
Phoenician. Đó là một cô gái da đen trẻ, thông minh, sắc xảo và khéo léo trong
cách cư xử. Đức vua nhìn thấy cô ta và cảm thấy thích liền. Ino nhận ra được
tình cảm của vị vua trẻ, hiểu được tâm trạng của chàng nên cũng tìm cách tiếp cận.
nói chuyện với hi vọng sẽ giành được nhiều tình cảm hơn nữa của đức vua. Mụ ta
thường xuyên đến lâu đài chơi với hai đứa trẻ trong khi mẹ chúng biến mất cùng
những người chị mây của mình. Mụ tỏ ra yêu quý hai đứa trẻ, hết lòng chiều chuộng
chúng nên đã nhanh chóng chiếm được cảm tình của đức vua.
Thực ra người phụ nữ có tên Ino này
là một mụ phù thủy với nhiều phép thuật. Một lần, cô ta bỏ một loại thuốc vào
rượu và cho đức vua uống. Uống xong, chàng hoàn toàn quên nàng Nephele, vợ
chính thức của mình và đem lòng yêu Ino. Cuối cùng, chàng cưới mụ ta và họ cũng
có với nhau hai mặt con: một trai. một gái. Ino đeo vương miện nữ hoàng và ra lệnh
không cho phép Nephele đặt chân vào trong lâu đài thêm một lần nào nữa. Mụ đã lộ
bản chất thực của mình. thay đổi thái độ với vợ cả và hai đứa con riêng của chồng.
Bây giờ, mụ là người nắm quyền trong hoàng cung nên tha hồ tác oai tác quái mà
không cần để ý đến những người xung quanh. Phrixus và Helle không bao giờ nhìn
thấy mẹ mình nữa và phải mặc những bộ quần áo rách rưới làm từ da dê. Chứng chỉ
được cho ăn những món ăn dành cho kẻ ăn. người ở, phải lao động vất vả trong
khi hai đứa con của Ino được đội vương miện vàng, được mặc những bộ quần áo đẹp
nhất, ăn những món ăn ngon nhất, dùng những đồ vật tốt nhất.
Một ngày kia, Phrixus và Helle dang
chăn cừu trên đồng cỏ bởi lúc đó chúng bị đối xử như con cái của nông dân và phải
lao động vất vả để lấy thức ăn, chúng gặp một người phụ nữ già, da nhăn nheo,
ăn mặc rách rưới. Cả hai tỏ ra thương cảm đối với bà nên đã đưa người đàn bà khốn
khổ về nhà. Mặc dù chúng không bao giờ được ăn no, ăn ngon nhưng chúng vẫn sẵn
sàng chia sẻ phần bánh mì ít ỏi của mình cho người đàn bà tội nghiệp, không nơi
nương tựa. Nữ hoàng Ino thấy bà, mụ ta muốn bà trở về cing làm vú nuôi cho hai
đứa con mình. Người phụ nữ già đồng ý với một điều kiện, bà sẽ chăm sóc cả
Phrixus và Helle. Mụ Ino chẳng thèm quan tâm nên cũng.đồng ý. Hàng ngày, bà vẫn
sống cùng các công chúa, hoàng tử và đối xử tử tế với Phrixus, Helle. Hai đứa
trẻ rất vui vì cuối cùng cũng có người thực sự tốt với chúng, quan tâm tới
chúng. Nhưng có một điều cả hai đều không biết: người phụ nữ già kia chính là mẹ
của chúng, đã giả dạng thành một bà già, một người hầu để được ở bên cạnh bảo vệ,
chăm sóc hai đứa con của mình.
Càng ngày Phrixus và Helle càng cao lớn
và xinh đẹp hơn hai đứa con của Ino nên mụ ta tỏ ra ghét chúng ra mặt. Mụ tìm mọi
cách để hành hạ, ngược đãi, bắt chúng phải lao động vất vả với hi vọng chứng sẽ
yếu đi, xấu đi. Tuy nhiên, tất cả những gì mụ nhận được chỉ là một nỗi thất vọng
lớn. Mụ không thể chấp nhận được sự thật đó nên đã quyết tâm giết chết hai đứa
con riêng của chồng.
Phrixus và Helle và hai đứa con của
Ino cùng ngủ chung một phòng. Có điều là hai đứa con của Ino thì đội vương miện
và nằm trên những chiếc giường có đệm êm. Một đêm, Phrixus đang nửa tỉnh, nửa
mơ thì cậu nghe thấy tiếng vú già đang bước chân vào phòng trong bóng tối. Bà đặt
cái gì đó lên đầu cậu rồi thay khăn trải giường cho cậu. Tuy nhiên, lúc đó cậu
lại quá buồn ngủ và cứ nghĩ rằng vú chỉ muốn đắp lại chăn cho mình nên không để
ý. Cậu say sưa chìm trong giấc ngủ ngon lành, và cậu mơ được gặp mẹ mình. Vào
cái đêm chết người đó, mụ mẹ ghẻ độc ác nhẹ nhàng vào trong căn phòng, trên tay
cầm một con dao găm. Mụ ta lần mò đến giường của Phrixus rồi sờ lên đầu cậu và
khăn trải giường của cậu. Sau đó mụ ta nhẹ nhàng sang giường của Helle và sờ
khăn trải giường của cô bé cùng mái tóc của cô. Khi thấy cả hai đứa trẻ đều đội
vương miện và giường của chúng đều trải đệm, mụ ta nghĩ rằng đó là con mình nên
nhẹ nhàng hôn vào trán chúng. Rồi mụ sang giường của hai đứa trẻ con mụ, sờ đầu
chúng. Khi thấy hai đứa trẻ không có vương miện trên đầu, mụ nghĩ rằng đó chính
là hai đứa con riêng của chồng nên đã giết chết chúng. Sau đó, mụ nở một nụ cười
mãn nguyện rồi lần xuống tầng dưới, tiếp tục đi ngủ như không có chuyện gì xảy
ra.
Sáng hôm sau, hai đứa con của Ino nằm
đó chết cứng, thi thể lạnh cóng nhưng không ai biết kẻ nào đã giết chúng. Mọi
người thắc mắc ai lại nhẫn tâm giết chết hai đứa trẻ vô tội bởi chúng chẳng hề
làm hại đến ai. Chỉ có duy nhất mụ nữ hoàng độc ác biết được sự thật và tất
nhiên, mụ chẳng đời nào hé răng nói rằng chính mụ là kẻ đã giết chết con mình.
Mụ đau đớn vô cùng nhưng lại không thể thổ lộ với bất cứ ai. Bình thường mụ đã
căm ghét Phrixus và Helle thì giờ đây sự căm ghét của mụ dành cho hai đứa trẻ
tăng lên đến trăm lần. Chỉ cần thấy chúng là mụ muốn xé xác, hành hạ nhưng lại
không thể làm được như vậy, ít nhất là trong thời điểm hiện tại. Sau khi sự việc
đó xảy ra, người vú già đã biến mất, từ đó trở về sau không ai nhìn thấy bà nên
tất cả mọi người, trừ nữ hoàng độc ác, nghĩ rằng chính bà là kẻ đã giết chết
hai người con yêu quý của đức vua. Nhà vua sai người đi khắp nơi tìm kiếm bà để
thiêu sống bà nhưng chẳng bao giờ chàng có thể tìm thấy người phụ nữ đó bởi
nàng đã quay trở về với những người chị em gái của mình, những nữ thần mây.
Những nàng tiên mây khác, hay nói
đúng hơn là những đám mây cũng biến mất luôn. Trong sáu tháng liền từ mùa đông
đến mùa thu hoạch cả đất nước không hề có một hạt mưa nào. Cả nước trở nên khô
hạn như thể mọi vật bị đốt cháy thành than. Cây cối trở nên đen kịt và khô héo.
Các dòng suối cạn hết nước, những bãi ngô chuyển sang màu vàng và chết trước
khi nông dân có thể thu hoạch. Mọi người trong nước rơi vào nạn đói khủng khiếp,
gia súc và cừu chết hết bởi không có cỏ cho chứng ăn. Ngày nào cũng vậy, mặt trời
chiếu xuống mặt đất như thiêu như đốt, ánh nắng gay gắt chiếu trực tiếp xuống đất
nước của Athamas mà không qua một đám mây nào.
Mụ dì ghẻ độc ác Ino thấy rằng đây
chính là cơ hội tốt để mụ ta thực hiện dã tâm của mình. Đức vua cử những người
đưa tin tới Pytho và xin lời khuyên của một nữ tiên tri, nhờ bà chỉ cho cách
đưa những đám mây và mưa quay trở lại với đất nước của chàng. Ino đón đường những
người đưa tin. cho họ vàng, tiền và đe dọa sẽ giết chết họ nếu họ không mang về
thông điệp từ nữ trên tri theo ý muốn của mụ.
Những người đưa tin đi đến gặp nữ
tiên tri và quay trở về trong tâm trạng vô cùng buồn bã. Họ đến gặp đức vua và
nhất định không chịu nói cho đức vua biết bất cứ điều gì. Tuy nhiên. đức vua ra
lệnh cho họ phải nói và họ đã đưa cho đức vua thông điệp không phải của nữ pháp
sư mà chỉ là những gì Ino buộc họ phải nói. Những người này là những kẻ sợ chết,
họ lại trót nhận tiền của mụ phù thủy độc ác nên không thể làm khác đi được.
Đức vua nghe thấy tin được mang về
thì trong lòng cảm thấy vô cùng buồn bã nhưng chàng lại không thể làm trái ý của
các vị thần. Vậy là Phrixus và Helle tội nghiệp được người ta đội lên đầu những
vòng hoa trắng như cách người ta vẫn làm với những chú cừu khi chúng được sử dụng
làm đồ tế thần. Sau đó, những người hầu của Ino đưa chúng đến bàn thờ, mọi người
đi theo sau khóc lóc thảm thiết. Chú cừu vàng cùng đi ở giữa hai đứa trẻ tội
nghiệp trong khi chúng được đưa đến đền thờ. Khi chúng đến gần bờ biển, nằm bên
dưới những vách đá đựng đứng nơi đền thờ được xây dựng, thần mặt trời và những
chú chim hải âu trắng vui vẻ bay xung quanh đền thờ. Tới đây, chú cừu vàng nói
với Phrixus bởi thần linh đã cho phép nó nói tiếng người:
- Hãy nắm lấy sừng của tôi rồi ngồi lên lưng tôi, sau đó để Helle trèo lên và tôi sẽ đưa các bạn đến một vùng đất rất xa, nơi không có mụ phù thủy Ino độc ác.
Chú cừu đưa hai anh em Phrixus bay về
hướng đông. Từ trên cao, hai đứa trẻ nhìn thấy biển cả và những hòn đảo, những
tòa tháp, đền thờ trắng muốt rồi những cánh đồng rộng mênh mông, những con thuyền
đang nối đuôi nhau đậu trên bến. Chú cừu đi về hướng đông, hướng mặt trời mọc.
Vì ngồi trên lưng chú cừu quá lâu nên Helle buồn ngủ và mệt mỏi. Cuối cùng, cô
bé chìm vào giấc ngủ sâu lúc nào không biết và bỏ tay khỏi chú cừu vàng. Mặc dù
chú cừu vàng đã cố sức lao xuống phía dưới với hi vọng sẽ đón được Helle nhưng
vô ích. Cô bé tội nghiệp rơi xuống vừng biển hẹp nối giữa châu Âu và châu Á rồi
chìm xuống đáy biển sâu. Ngày nay, eo biển đó được gọi là Khúc cạn của Helle hoặc
Hellespont.
Còn lại một mình Phrixus trên lưng
chú cừu vàng. Cậu bé vô cùng buồn bã nhưng lại không thể làm gì để cứu em gái.
Chú cừu tiếp tục đưa cậu đến vùng biển lớn nơi người Hi Lạp gọi là Euxine, còn
chúng ta gọi là vùng Biển Đen cho đến khi chúng đến một đất nước có tên là
Colchis. Chú cừu đáp xuống đây. Chú quá mệt mỏi, kiệt sức nên đã chết ngay khi
đặt chân xuống đất liền, Phrixus lột bộ da vàng tuyệt đẹp của chú và coi đó là
kho báu quý giá nhất của mình. Chàng treo bộ lông cừu vàng trên một cây sồi
trong một khu rừng sâu. Bộ lông cừu được một con rồng lớn bảo vệ, không ai dám
đến gần vị trí cất giữ bộ lông cừu. Phrixus cưới con gái đức vua của hòn đảo và
sống ở đó cho đến khi chết. Đức vua của đảo này tên là Aeetes , em trai của nữ
pháp sư xinh đẹp Circe. Trong số tất cả những đồ vật tài sản chàng có thì bộ
lông cừu vàng là vật hiếm nhất quý nhất. Có một lời nguyền rằng không ai có thể
lấy được bộ lông cừu vàng đó trừ khi người đó đánh lừa được con rồng dữ bảo vệ
nó. Vậy là Phrixus, nhờ chú cừu vàng, đã thoát khỏi sự độc ác của dì ghẻ và
chàng đã đến được một vùng đất mới, xây dựng một cuộc đời mới hạnh phúc về sau.
Chắc mẹ chàng là nữ thần mây Nephele cũng mỉm cười khi biết được cậu con trai
yêu quý của mình đã có được một cuộc sống hạnh phúc.
CHƯƠNG 2: TÌM KIẾM BỘ LÔNG CỪU VÀNG
Một vài năm sau khi con cừu vàng chết
ở Colchis xảy ra một vài chuyện liên quan tới bộ lông của nó. Ở vùng biển xa
xôi ngoài xa có một vị vua tên là Pelias. Ông ta cai trị hòn đảo Iolcos ờ Hi Lạp
và là một ông vua khá tai tiếng. Pelias không phải là đức vua hợp pháp của hòn
đảo bởi ông ta đã lật đổ người anh cùng cha khác mẹ của mình là đức vua Aeson
và cướp ngôi của anh mình. Hành động của Pelias không được mọi người ủng hộ
nhưng hắn ta là kẻ mạnh, nắm trong tay một lực lượng quân đội lớn nên thần dân
trong nước đành phải khuất phục.
Vua Aeson có một người con trai tên
là Jason. Để đề phòng người em cùng cha khác mẹ giết hại cậu con trai duy nhất,
Aeson đã gửi cậu đến một nơi cách xa Pelias. Jason được nuôi dưỡng và trưởng
thành trên vùng núi cao, khí hậu trong lành, mát mẻ. Trong những ngọn đồi này
có một chiếc hang lớn và trong hang đó có một con nhân mã vô cùng thông thái
tên là Chiron. Mọi người nói rằng từ ngực trở lên đầu của ông ta là người nhưng
cơ thể và chân là ngựa. Chiron nổi tiếng là người hiểu rộng, kiến thức của ông
bao trùm hầu hết các khía cạnh trong cuộc sống và không một người thường nào
trong đất nước Hi Lạp có thể biết nhiều hơn những gì ông ta biết. Ai muốn hỏi về
vấn đề gì, không cần đợi đến vài giây, Chiron có thể giải đáp được hết. Ông
cũng là một người hào hiệp, trượng nghĩa, rất thích giúp đỡ người khác. Ông biết
về các vì sao và các loại cây được trồng trên trái đất này, loại nào là loại tốt
có thể được dùng làm thuốc, loại nào có độc nên tránh. Ông cũng là một tay cung
cự phách, một nghệ si chơi đàn lia tuyệt vời, không người nào sánh kịp. Ông có
thể hát những bài hát, kể những câu chuyện từ thời xa xưa bởi ông là người cuối
cùng còn sống sót của bộ tộc nhân mã. Bộ tộc này trước đây thường sống trên những
ngọn đồi cao, họ sống và sinh hoạt bên trong những hang động và thường thì
không bao giờ muốn gây chiến với bất cứ ai. Biết được những điểm mạnh của
Chiron. các vị vua Hi Lạp thường gửi con trai của mình đến chỗ ông để ông dạy
hát, dạy bắn tên, dạy những đức tính tốt đẹp, dạy cách luôn nói sự thật. Đó là
tất cả những gì họ được dạy trừ một số môn đặc biệt khác như câu cá, đánh trận,
ném lao và ném búa. Jason sống trong hang động cùng Chiron và những cậu bé khác
cũng là các hoàng tử có dòng dõi quý tộc. Nhiều người trong số những cậu bé
cùng thời với Jason ở đây sau này trở thành những nhân vật nổi tiếng, có sức ảnh
hưởng lớn tới thời cuộc.
Trong số những chàng trai trưởng
thành nổi tiếng từng được Chiron dạy dỗ có chàng Orpheus - người có khả năng
chơi đàn lia thật ngọt ngào. Tiếng đàn của chàng khiến những con vật bị mê hoặc
đi theo, ngay cả những hàng cây cũng nhảy múa theo sau chàng và tất cả chỉ dừng
lại khi chàng ngừng chơi nhạc Ngoài ra, còn có chàng Mopsus người có thể hiểu
được ngôn ngữ của chim muông, hiểu được câu chuyện giữa các chú chim với nhau.
Rồi còn có cả chàng Butes đẹp trai, Tiphys tay lái thuyền tài giỏi nhất và
Castor cùng em trai mình là Polydeuces, vận động viên đấm bốc nổi tiếng. Không
những thế, Chiron còn dạy Heracles, tráng sĩ khoẻ mạnh nhất trên thế giới
này; Lynceus người có khả năng nhìn thấy mọi vật ở vị trí rất xa, thậm chí
chàng còn có thể nhìn thấy xác của những người đã chết nằm trong mộ chôn dưới đất
sâu. Bên cạnh đó. Ephemus - người có đôi chân nhanh nhẹn và nhẹ nhàng nhất, có
thể chạy trên mặt biển xanh mà không bị ướt chân cũng là học trò của vị nhân mã
này. Ông còn thu nạp Calais và Zetes, hai người con trai của thần gió với đôi
cánh bằng vàng ờ chân. Học trò xuất sắc mà Chiron đã dạy dỗ có cả Peleus, sau
này kết hôn với nữ thần biển Thetis và là cha của Achilles. Còn có rất nhiều
người khác nhưng không tiện kể tên ra đây bởi danh sách những người đó quá dài,
nếu kể ra hết không biết phải mất đến mấy ngày nữa. Tất cả bọn họ đều lớn lên
cùng nhau trong những ngọn đồi, ai nấy đều khoẻ mạnh, dũng cảm và họ coi nhau
như những người bạn tốt, cùng chia sẻ buồn vui, cùng giúp đỡ nhau trong khó
khăn, hoạn nạn. Cuối cùng, tất cả các hoàng tử đều quay trở về nhà nhưng Jason
lại không biết đi đâu về đâu bởi chú chàng đã cướp mất ngôi vị của cha chàng,
cướp mất ngôi nhà hạnh phúc mà trước đây chàng cùng gia đình từng sinh sống.
Ngay cả bản thân cha chàng hiện cũng phải đi lang thang từ nơi này sang nơi
khác bởi thế lực của Pelias quá lớn, đâu đâu cũng có tai mắt của hắn.
Cuối cùng, chàng cảm thấy chán ghét cảnh
phải sống thui thủi một mình, không có người bầu bạn. Chàng đành chào từ biệt
thầy, băng qua những ngọn đồi hướng thẳng về Iolcos - nhà cũ của cha chàng. Mặc
dù chàng biết ông chú độc ác của mình vẫn đang ngự trị trên ngai vàng và đang sống
trong ngôi nhà của chàng nhưng Jason vẫn muốn làm một việc gì đó để thoát khỏi
tình cảnh chán chường này. Trên đường đi, Jason bắt gặp một dòng sông lớn nước
đỏ ngầu chảy từ bên bờ này sang bờ khác, cuộn tròn giống như những xoáy nước.
Trên bờ sông có một người phụ nữ già đang ngồi, trông mặt bà ta có vẻ rất tuyệt
vọng. Jason thấy vậy liền tới gần và hỏi:
- Bà ơi, bà không thể đi qua sông đúng vậy không ạ?
Người phụ nữ già trả lời rằng trong
tình trạng như thế này thì bà không thể, bà phải chờ cho đến khi cơn lũ qua đi,
dòng sông trở lại hiền hoà rồi mới có thể đi qua sông sang bờ bên kia. Con sông
này không có cầu nên bà chẳng biết làm gì cả. Jason nghĩ thương bà già tội nghiệp
nên nói:
- Bà ơi, bà hãy để cháu đưa bà sang sông. Cháu sẽ cõng bà đi
nhé.
Người phụ nữ già cảm ơn Jason và nói
rằng chàng vừa làm một việc rất tốt, không phải ai cũng sẵn sàng cõng một bà
già nghèo như bà qua sông. Bà muốn đến túp lều tranh bên kia sông, nơi cháu bà
đang bị ốm và nằm đó chờ bà đến chăm sóc.
Jason quỳ xuống và người phụ nữ già
leo lên lưng chàng. Chàng dùng thanh giáo của mình làm gậy chống rồi bước xuống
sông. Dòng sông này sâu hơn chàng nghĩ, mà càng đi ra xa. nước chảy càng mạnh
khiến chàng mấy phen suýt ngã. Cuối cùng, sau bao nhiêu cố gắng chàng lảo đảo
bước lên bờ bên kia. Chàng đi thêm một đoạn nữa mới đặt bà già đáng thương đó
xuống. Chàng làm việc đó hoàn toàn do tự nguyện, do chàng là một người tốt sẵn
sàng giúp đỡ những người gặp khó khăn. Người phụ nữ già nói:
- Chàng trai trẻ, cầu cho các vị thần phù hộ cho chàng bởi chàng là một chàng trai khỏe mạnh, dũng cảm và tốt bụng. Lời cầu nguyện của ta sẽ đi theo con trong suốt cuộc đời này. Vì lòng tốtvà sự nhân hậu, con sẽ gặp rất nhiều điều may mắn.
- Chàng trai trẻ, cầu cho các vị thần phù hộ cho chàng bởi chàng là một chàng trai khỏe mạnh, dũng cảm và tốt bụng. Lời cầu nguyện của ta sẽ đi theo con trong suốt cuộc đời này. Vì lòng tốtvà sự nhân hậu, con sẽ gặp rất nhiều điều may mắn.
Sau đó, Jason quay lại nhìn bà nhưng
bà đã biến đi lúc nào không biết bởi người phụ nữ lớn tuổi đó chính là người đứng
đầu của các nữ thần - nữ thần Hera, đồng thời là vợ của thần Dớt vi đại. Thấy
tình cảnh của Jason, nàng muốn giúp đỡ chàng nhưng trước khi quyết đinh có nên
làm như vậy không, nàng đã thử lòng nhân hậu và sức mạnh của chàng trai trẻ bằng
cách giả dạng thành một người phụ nữ già đang cần giúp đỡ. Từ hôm đó trở đi, nữ
thần Hera luôn theo bước Jason và giúp đỡ chàng trong mọi tình huống nguy hiểm.
Nữ thần yêu mến những người tài giỏi, dũng cảm và luôn dành cho họ một sự ưu ái
đặc biệt. Jason may mắn là một trong những người đó, bởi chính nhờ sự giúp đỡ của
nữ thần Hera mà chàng đã thoát khỏi nhiều gian nan, nguy hiểm trong những cuộc
hành trình của mình về sau này.
Jason đi xuống phía thành phố. Trong
khi cõng nữ thần Hera qua sông chàng đã đánh mất một chiếc giày nên lúc này
trông chàng thật buồn cười với một chiếc giày trên chân. Khi đến thành phố,
chàng đi thẳng tới lâu đài và vào bên trong cung điện. Chàng bước qua cánh cửa
đang mở, tiến thẳng vào trong đại sảnh nơi đức vua đang ngồi quanh bàn ăn cùng
cận thần của ông ta. Jason đứng đó, hiên ngang chống thanh giáo của mình xuống
dưới đất. Chàng không hề sợ hãi khi phải đối mặt với người chú độc ác của mình
và cũng là kẻ thù của cha chàng. Chàng biết chàng đến đây có thể sẽ gặp nguy hiểm
chết người nhưng chàng không sợ bởi chàng đã quá chán nản với việc phải chạy trốn,
phải sống một mình không người thân thích.
Khi đức vua nhìn thấy chàng trai trẻ,
mặt ông ta trở nên nhợt nhạt khác thường vì sợ hãi. Mọi người không hiểu được tại
sao ông ta lại như vậy nên ai nấy đều nhìn nhau khó hiểu. Tuy nhiên, có một điều
mà chỉ có đức vua biết và cũng là điều khiến ông ta lo sợ không.yên: có một vị
nữ pháp sư ở Pytho đã tiên đoán rằng một ngày kia có một người đàn ông chân chỉ
đi một nhiếc giày duy nhất đến cung điện và lấy đi vương quốc của ông ta. Điều
này khiến Pelias đứng ngồi không yên và gặp bất cứ người nào. ông ta cũng chú ý
xuống dưới chân xem người đó đi một hay hai nhiếc giày. Thời gian trôi qua.
không có một người nào như vậy xuất hiện trong thành phố nên Pelias cảm thấy an
tâm phần nào. Tuy nhiên. nếu là số phận thì chắc chắn sẽ xảy ra dù ông ta có muốn
hay không. Và người đang đứng trước mặt ông ta lúc này đây chính là người đàn
ông được nhắc đến trong lời tiên tri.
Dù đang vô cùng hoảng sợ nhưng Pelias
vẫn không quên phép lịch sự thông thường đối với những người khách lạ. Ông ta
yêu cầu đám gia nhân chuẩn bị nước tắm cho chàng trai trẻ. Những người phục vụ
pha nước nóng tắm cho người khách lạ và sức dầu thơm cho nhàng. Xong xuôi. họ
mang cho Jason một bộ quần áo mới rồi đưa nhàng trở lại đại sảnh. Đức vua
Pelias không hề thể hiện thái độ khác thường, ông ta cười cười nói nói như thể
rất vui sướng khi được đón tiếp một người khách trẻ, đẹp trai như Jason. Ông ta
mời nhàng ngồi xuống bàn cạnh mình và sai người hầu mang thịt và đồ uống đến
cho khách. Mặc dù trong bụng Pelias đang thầm tính toán một số điều không lấy gì
làm tốt đẹp nhưng ông ta vẫn tỏ ra mình là một người hiếu khách, dành cho khách
sự đối xử tốt nhất.
Sau khi ăn uống xong, đức vua quay
sang nói chuyện với người khách lạ. Ông ta hỏi:
- Bây giờ đã đến lúc ta phải hỏi người khách lạ xem anh ta là ai, bố mẹ ở đâu, làm gì và tại sao lại đến Iolcos? Ta không muốn hỏi chàng quá nhiều câu hỏi nhưng ta nghĩ rằng nên biết những điều này để chúng ta tiện xưng hô với nhau.
- Bây giờ đã đến lúc ta phải hỏi người khách lạ xem anh ta là ai, bố mẹ ở đâu, làm gì và tại sao lại đến Iolcos? Ta không muốn hỏi chàng quá nhiều câu hỏi nhưng ta nghĩ rằng nên biết những điều này để chúng ta tiện xưng hô với nhau.
- Tên tôi là Jason. con trai của đức vua hợp pháp Aeson của
hòn đảo này. - Jason trả lời - Tôi quay trở về quê hương để lấy lại vương quốc
lẽ ra thuộc về tôi. Tôi nghĩ một người đàn ông nhân chính nên làm như vậy chứ
không thể cả đời lẩn tránh, để mặc người khác chiếm mất những thứ thuộc về
mình.
Mặt của Pelias lại tái đi một lần nữa
nhưng ông ta là một kẻ xảo quyệt nên đã nhảy lên, ôm chầm lấy chàng trai trẻ
như thể ông ta quá vui mừng vì gặp được đứa cháu họ thất lạc từ hồi nhỏ và cố
tình để một nhiếc nhẫn nhỏ mắc trên mái tóc của nhàng. Sau đó ông ta nói ông ta
đã quá già rồi và quá mệt mỏi vì ngày nào cũng phải phân xử tranh nhấp của mọi
người, phải cai quản cả đất nước trong khi chỉ có một mình. Pelias nói:
- Công việc đã khiến ta trở nên mệt mỏi rồi và ta không còn muốn tiếp tục làm vua của đất nước này nữa. Quyền lực chỉ làm cho ta suy kiệt sức lực nên đã từ lâu ta muốn giao lại ngai vàng cho người xứng đáng thuộc dòng họ mình, chỉ có điều đến nay vẫn chưa tìm thấy. Đất nước của ta bị yểm bởi một lời nguyền mà lời nguyền đó chỉ không còn tác dụng cho đến khi nào có ai đó lấy được bộ lông cừu vàng mang về nhà. Bộ lông cừu vàng đó đang được canh giữ hết sức cẩn thận trong một đất nước ở tận cùng thế giới. Hồn ma của Phrixus luôn ủng hộ ta và ở bên cạnh ta vào mỗi đêm, ông ta nói rằng linh hồn của ông ta sẽ chưa được siêu thoát chừng nào bộ lông cừu chưa được mang về nhà.
Khi Jason nghe thấy điều đó, chàng
hét lên:
- Ta sẽ giải lời nguyền đó, sẽ mang bộ lông cừu vàng đi khỏi
đất nước ấy với sự giúp đỡ của nữ thần Hera. Ta sẽ đem nó trở về trước khi ta
ngồi lên trên ngai vàng của cha mình. Có thể coi đây là một sự thử thách trước
khi ta chính thức lên ngôi vua.
Nghe Jason nói vậy, ông vua độc ác
như mở cờ trong bụng, ông ta nghĩ rằng nếu Jason đi tìm bộ lông cừu vàng thì
chàng sẽ không bao giờ trở lại nữa bởi vùng đất đó nằm ở một nơi rất xa, xa mãi
tận bờ bên kia của biển cả, hơn nữa những chuyến hành trình trên biển thường rất
nguy hiểm và đã có không ít người không vượt qua được thử thách đó. Hơn nữa, bảo
vệ bộ lông cừu vàng là một chú rồng lớn và hung dữ mà không người đàn ông nào đối
mặt với nó lại sống sót quay trở về. Vậy là Pelias chuẩn bị sẵn mọi thứ cho
chuyến đi bởi dù Jason có tài giỏi đến đâu đi chăng nữa thì cơ hội chàng quay
trở về là rất ít. Trong khi đó. vịệc sẽ phải chiến đấu với con rồng dũng mãnh lại
hấp dẫn Jason và chàng nóng lòng muốn thực hiện chuyến đi này. Chàng đã thề độc
bằng nước Styx dưới sự chứng kiến của các vị thần rằng chàng sẽ mang bộ lông cừu
vàng trở về nhà. Hình thức thề nguyền này là hình thức cao nhất, thiêng liêng
nhất mà ngay cả các vị thần cũng sợ không dám phá vỡ. Sau đó, chàng gửi thông
điệp đi khắp đất nước Hi Lạp, tới tất cả những người bạn cũ của chàng từng sống
cùng chàng trong hang của Nhân mã và mời họ tham gịa chuyến thám hiểm sắp tới của
mình. Chàng nói rằng chàng cần sự giúp đỡ của họ và rất mong những người bạn cũ
sẽ chung sức cùng chàng chiến đấu với con rồng kia. Chàng biết chắc chắn rằng
thế nào cũng xảy ra chiến tranh nên lực lượng tham gia càng đông càng tốt, cơ hội
chiến thắng sẽ càng cao. Theo lời mời của Jason, tất cả những người bạn cũ của
chàng đều đến. Họ cưỡi trên những chiếc xe ngựa chạy dọc những con đường đất
băng qua những ngọn đồi để tập trung ở kinh thành của Jason. Các dũng sĩ tham
gia cuộc hành trình gồm có: Heracles, người đàn ông khỏe mạnh nhất với một cây
cung mà không một người nào có thể bẻ được; Orpheus cùng cây đàn lia của mình;
Castor và Polydeuces; Zetes và Calais có đôi cánh vàng; Tiphys - người lái thuyền
tài ba nhất, cùng cậu bé Hylas trắng trẻo giống như một cô gái đẹp. Cậu bé trẻ
nhất hội Hylas luôn đi cùng Heracles đến bất cứ nơi nào. Vậy là những người bạn
cũ của Jason đã nhiệt tình giúp đỡ chàng khi chàng cần họ nhất. Thật không uổng
công họ đã sống cùng nhau, coi nhau như anh em tốt trong nhà, cùng chia sẻ với
nhau biết bao nhiêu điều bí mật. Chưa bao giờ đất nước Hi Lạp được chứng kiến một
cuộc hội tụ các tráng sĩ đông như vậy. Họ là những chàng trai dũng mãnh và trẻ
đẹp như các vị thần trên đỉnh Olympus, mọi người dân Iolcos đều trầm trồ thán
phục khi được nhìn ngắm họ. Liệu có thứ gì có thể ngăn cản được bước đi của họ,
có ai có thể chống lại họ và có thứ gì có thể làm cho họ sợ hãi.
Những tráng sĩ nói trên và nhiều người
khác nữa đã tập trung đông đủ tại quê hương của Jason. Họ lập một đội đóng thuyền
và bắt đầu làm vịệc, chuẩn bị cho chuyến đi. Họ chặt những cây sồi để làm làm
sườn ngang của con thuyền và các vật dụng cần thiết khác. Các tráng sĩ của
chúng ta còn làm thêm giáo, chuẩn bị thêm cung tên, mài sắc kiếm phòng khi cần
sử dụng đến. Trên mũi thuyền, họ đặt một cành cây sồi lấy từ trong rừng của thần
Dớt ở Dodona. Đây là một khu rừng thiêng, nơi các loài cây đều biết nói, chính
vì vậy cành cây cũng biết nói và tiên đoán những điều sẽ xảy ra trong tương
lai. Con thuyền có chín cặp mái chèo đóng thật đẹp. Các tráng sĩ đặt tên cho
con thuyền của mình là Argo theo tên của người đã đóng ra nó. Còn các tráng sĩ
được gọi là các tráng sĩ thuyền Argo. Tất cả đã sẵn sàng. Con thuyền Argo được
hạ thủy xuống biển. Các tráng sĩ chất đồ ăn, thức uống trên thuyền bởi họ phải
thực hiện một chuyến đi rất dài và rất gian nan. Họ dâng lễ vật tế thần Apolo
cùng tất cả các vị thần linh lần cuối cùng. Tối hôm đó, họ tổ chức một bữa tiệc
thật linh đình và vui vẻ để lấy chí khí cho mọi người trước khi bước vào chuyến
đi. Đã đến lúc họ lên đường thực hiện một cuộc hành trình lâu dài và đầy nguy
hiểm.
Hôm sau, khi trời vừa rạng sáng thì
Tiphys đã đánh thức các tráng sĩ dậy. Họ xuống thuyền và từng đôi ngồi vào chỗ
mái chèo. Những đôi tay rắn chắc bắt đầu khua mái chèo quạt nước rào rào. Con
thuyền Argo hùng dũng tiến ra biển. Các tráng sĩ giương cánh buồm trắng như tuyết.
Gió thuận thổi căng buồm và con thuyền rẽ nước lướt nhanh trên sóng như một con
chim hải âu.
Đi theo đoàn tráng sĩ không chỉ có nữ
thần Athene với nhiệm vụ che chở cho các tráng sĩ thuyền Argo, mà cả nữ thần Hera
cũng luôn luôn theo sát để bảo vệ họ. Nữ thần vô cùng căm ghét Pelias vì ông ta
không cúng tế lễ vật cho nữ thần. Riêng tráng sĩ Jason được Hera yêu quý một
cách đặc biệt bởi trước đây có lần nàng đã thử chàng trai trẻ bằng cách hóa
phép thành một bà già ngồi bên con sông và được Jason cõng sang bờ bên kia. Thần
Apolo cũng luôn che chở cho các tráng sĩ tàu Argo, bởi chính thần đã khuyến
khích họ đi lấy lại bộ lông cừu vàng và cũng chính thần đã tiên đoán là họ sẽ gặp
may mắn và thành công.
Họ lái thuyền lênh đênh trên biển cả
ngày trời nhưng khi tối đến họ lại cho tàu đáp vào bờ bởi họ không lái thuyền
vào ban đêm. Các tráng sĩ tìm một hòn đảo nhỏ trên đường đi, ghé chân lại dùng
bữa tối và nghỉ ngơi để có sức hôm sau tiếp tục cuộc hành trình. Từ trên ngọn
núi cao của mình, nhân mã Chiron nhìn thấy con thuyền Argo chạy băng băng trên
mặt biển nên đã chạy nhanh xuống phía dưới biển, ông đứng cùng với những ngọn
sóng vỗ bờ, vẫy tay chào những chàng trai mạnh mẽ và thầm mong những cậu bé của
ông sẽ trở về nhà an toàn. Chiron đã dạy dỗ các chàng trai từ khi họ còn là những
cậu bé nên ông luôn dành cho họ một tình cảm đặc biệt giống như của một người
cha già dành cho những đứa con nhỏ, ông biết mình không thể giúp đỡ được họ nên
chỉ biết cầu các vị thần phù hộ cho chuyến đi của họ. Vợ ông đứng bên cạnh dắt
tay một cậu bé là con trai của một trong số các tráng sĩ đang ở trên con thuyền
Argo. Cậu bé đó không phải là ai khác mà chính là Achilles, con trai của Peleus
và nữ thần biển Thetis. Ngay sau khi nhận lời tham gia cuộc thám hiểm cùng
Jason, Peleus đã gửi con trai của mình đến nhờ ông già thông thái Chiron dạy dỗ
với hi vọng con trai chàng lớn lên sẽ trở thành một tráng sĩ nổi tiếng, dũng
mãnh khiến kẻ địch phải run sợ.
Đoàn tráng sĩ thuyền Argo tiến thẳng
về hướng đông. Họ đi mãi, đi mãi cho tới khi bắt gặp một hòn đảo lạ nơi có những
người đàn ông sáu tay sinh sống. Thực tế đó là những người khổng lồ ngỗ ngược,
không biết sợ bất cứ ai kể cả các vị thần. Những người không lồ này nằm mai phục
trên những vách đá dựng đứng ở miệng sông và khi phát hiện ra bất cứ con thuyền
nào chuẩn bị đi qua, trước khi hoàng hôn xuống họ sẽ ném những tảng đá lớn về
phía những người thủy thủ trên thuyền. Đối với con thuyền Argo, những người khổng
lồ này cũng làm như vậy. Tuy nhiên, Heracles đã rút cây cung lớn của mình ra và
bắn chết Eurytus - đức vua của Oechalia và bất cứ khi nào có một người không lồ
giơ tay hay vai ra khỏi vách đá, chàng sẽ bắn một mũi tên găm tay hay vai của kẻ
đó vào tảng đá cho đến khi tất cả bọn họ chết hết mới thôi. Sau khi giải quyết
xong vấn đề với người khổng lồ, họ lại tiếp tục lên đường tiến về hướng đông,
trong lòng ai nấy đều tràn ngập hi vọng Gió thuận thổi căng cánh buồm và con
thuyền Argo nhẹ nhàng lướt sóng suốt cả ngày. Nhưng đến đêm, gió bắt đầu đổi hướng
và nổi bão đẩy con thuyền quay lại đúng nơi mà họ xuất phát ban sáng nhưng
không ai trong số họ biết được điều đó. Những người dân trên đảo tưởng họ là kẻ
cướp liền xông vào định giết chết họ. Tuy nhiên, sau khi nhận ra chỉ là hiểu lầm
thì hai bên dàn hòa với nhau.
Sau một quãng đường ngắn nữa, đoàn
tráng sĩ thuyền Argo tới bờ biển xứ Mysia, một hòn đảo thuộc châu Á. Tại đây họ
cập bến lên bờ để bổ sung đồ ăn, thức uống, tuy nhiên, họ lại gặp một chuyện
không may trên chính hòn đảo tưởng như là yên bình này. Trong khi chàng dũng sĩ
Heracles cùng mọi người đang cắt những đám sậy và cỏ để trải thành giường trên
cát thì một người trên thuyền nói có một mái chèo bị gãy. Vậy là Heracles phải
vào trong rừng chặt cây để làm một mái chèo mới. Chàng trai trẻ vô cùng đẹp
trai là Hylas là bạn của Heracles và được chàng yêu quý nên được chàng cho đi
theo. Khi Hylas xuống một dòng suối rất đẹp sâu, trong xanh để múc nước thì các
nàng tiên nước sống trong khu suối nhìn thấy chàng. Họ thường được gọi là các
nàng Nereids với giọng hát trong trẻo khiến người nghe bị mê hoặc. Trong số các
nàng tiên nước có hai người tên là Eunis và Nycheia với đôi mắt tháng Tư. vừa
trông thấy chàng trai trẻ đẹp, cả hai đều muốn Hylas là của riêng mình và đưa
chàng xuống sống ớ dưới dòng nước trong như pha lê. Khi Hylas đi đến bờ suối và
lội xuống phía dưới, các nàng tiên nước đã nhẹ nhàng cầm lấy tay chàng, kéo
chàng xuống dòng nước. Từ đó trở đi, không ai nhìn thấy chàng trai trẻ đẹp trai
bởi chàng đã sống trong những hang động bằng thuỷ tinh nằm dưới đáy suối sâu cạnh
rừng.
Heracles không nhìn thấy người bạn mà
chàng vô cùng yêu quý và coi như em trai nên đã đi dọc cả hòn đảo vừa đi vừa
hét tên Hylas. Tuy nhiên, từ dưới nước chàng trai trẻ trả lời tiếng gọi của
Heracles quá nhỏ nên chàng không thê nghe thấy gì. Vậy là chàng lang thang một
mình trong những khu rừng sâu để tìm kiếm người bạn trẻ. Những người còn lại
trong đoàn không tìm thấy chàng ở đâu nên nghĩ rằng chàng đã bị lạc, không thể
tìm đường quay trở lại tàu.
Những người con của thần gió Bắc nổi
giận và yêu cầu những người khác nhổ neo mà không có Heracles và họ buộc phải bằng
lòng. Sáng hôm sau, họ nhổ neo, bỏ lại chàng dũng sĩ khỏe mạnh trên hòn đảo lạ.
Một thời gian sau khi lấy được bộ lông cừu vàng, Heracles gặp hai người con của
thần gió Bắc và chàng đã giết chết họ vì đã thúc giục mọi người lên đường bỏ lại
chàng một mình. Vào thời đó, các tráng sĩ thường giải quyết ân oán của mình
thông qua các cuộc quyết đấu. Kẻ chiến thắng có quyền giết chết người thua cuộc
và không ai có thể trách phạt anh ta về chuyện này. Sau đó, chàng chôn cất họ tử
tế và khắc tên họ trên bia đá cắm trên mỗi ngôi mộ. Mỗi khi gió bắc thổi qua,
không một ngôi mộ hay bia đá nào lay động dù chỉ là rất khẽ. Họ nằm đó, đôi
cánh vàng của họ đã yên nghỉ trong sự vĩnh hằng.
Quay trở lại với đoàn tráng sĩ Argo,
họ vẫn tiếp tục tiến lên phía trước, gió tây thổi đến khá mạnh đẩy họ đến một đất
nước lạ ở miền Tây Bắc Tiểu Á. Tại đây họ không được đón tiếp một cách nồng nhiệt
như ở hòn đảo trước. Đức vua của đất nước này là một người rất khỏe mạnh và ông
ta luôn tự phụ về sức khỏe và tài đấu võ vô địch của mình. Ông ta thường bắt tất
cả những người lạ đi qua đây phải đánh nhau với ông ta và tất cả đều bị ông ta
giết chết bằng những cú đấm khủng khiếp. Đây là một người đàn ông rất hiếu chiến
và coi thường tất cả những người khác. Vừa thấy con thuyền Argo, ông ta đã lên
thuyền và thách đấu với cả đoàn thủy thủ, ông ta còn không tiếc lời xúc phạm
các tráng sĩ bảo các chàng là những kẻ vô tích sự, tại sao lại tham gia một
chuyến đi vô ích như thế này. Ông ta yêu cầu họ cử ra một người tài giỏi nhất để
đấu võ với ông ta bởi ông ta không có thời giờ và hứng thú để thử sức với những
kẻ vô dụng, yếu đuối. Các tráng sĩ vô cũng tức giận. Polydeuces, con trai của
thần Dớt với Leda bước ra khỏi hàng, nhảy lên bờ nhận lời thách đấu của con người
hiếu chiến và tự phụ này. Những người còn lại trên thuyền và dân chúng của đất
nước đứng tạo thành vòng tròn giống như một đấu trường. Polydeuces bình tĩnh bước
vào, trong lòng không hề run sợ bởi chàng đã được cho mình ban cho sự dũng cảm
phi thường. Vua Amycus hiện ra trong chiếc áo khoác đen và với cây gậy khổng lồ
trên vai. Ông ta lạnh lùng nhìn Polydeuces đứng trước mặt mình trong tư thế
hiên ngang rạng rỡ như một ngôi sao. Hai bên nhìn nhau một lát. Amycus quăng gậy,
quấn dây da vào tay để chuẩn bị đấu tay không. Polydeuces cũng quấn dây da vào
một bàn tay và gườm gườm quan sát đối thủ. Hai người đi vòng quanh quan sát đối
phương và đợi cơ hội thích hợp sẽ lao vào tấn công. Trận đấu bắt đầu. Lợi dụng
lúc mặt trời chiếu thẳng vào mặt của người khổng lồ, Polydeuces nhảy lên đấm
vào giữa hai mắt của ông ta. Cú đấm mạnh đến nỗi người khổng lồ lảo đảo và ngã
xuống. Sau đó những người bạn của ông ta đỡ ông ta lên, chườm nước lên mặt cho
ông ta để giảm bớt sự đau đớn. Các tráng sĩ Argo nhảy lên sung sướng, hò reo ầm
ĩ Tuy nhiên, chỉ một lát sau, Amycus lại đứng lên và lao vào phía Polydeuces để
trả miếng. Cú lao người của tên khổng lồ thật mạnh và chắc chắn nếu trúng
Polydeuces thì chàng đã bị chết dưới tay ông ta rồi. Nhưng Polydeuces đã nhanh
chóng né sang một bên khiến ông ta mất đà và trượt ngã. Polydeuces đấm một cú
như trời giáng nữa vào miệng của người khổng lồ và một cú nữa vào tai mạnh đến
nỗi làm cho ông ta ngã gục xuống đất. Các tráng sĩ Argo hoan hô nhiệt liệt chiến
công của chàng Polydeuces dũng mãnh. Amycus ngay lập tức lại đứng lên nhưng có
vẻ như ông ta đã xuống sức lắm rồi và khó có thể chiến đấu được lâu.
Cả hai người đứng đó thở mạnh và nhìn
chằm chằm vào nhau như muốn ăn tươi, nuốt sống đối thủ. Một lát sau, tên khổng
lồ hiếu chiến lao về phía Polydeuces nhưng lại một lần nữa chàng tránh được và
đấm liên hồi vào hai mắt ông ta khiến ông ta gần như bị mù hẳn. Cuối cùng,
chàng ra đòn quyết định bằng một cú đấm mạnh lên thái dương. Tên khổng lồ ngã gục
xuống và nằm im như chết. Chưa bao giờ ông ta bị một ai tấn công dữ dội như thế
này, chưa bao giờ ông ta bị thua chứ đừng nói gì đến việc thua thảm hại. Khi
Amycus cố gắng gượng dậy đứng lên, các chiến sĩ Argo lại reo hò ầm ĩ còn người
cửa ông ta đứng đó im lặng lo lắng cho đức vua của mình. Gã khổng lồ không còn
tâm trí và sức lực đâu để tiếp tục cuộc chiến bởi hai đầu gối ông ta đang run
lên cầm cập và ông ta lại không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì. Ông ta có cảm giác
như thể sự đau đớn đang len lỏi vào từng tế bào trong cơ thể, khiến ông ta
không còn suy nghĩ được gì nữa.
Polydeuces thắng trận nhưng chàng
không giết chết Amycus mà chỉ trói ông ta lại rồi bắt ông ta phải thề từ nay sẽ
tôn trọng và hiếu khách đối với người lạ. Mọi người chúc mừng Polydeuces và đội
lên đầu chàng vòng nguyệt quế chiến thắng. Amycus thề rồi sau đó mở tiệc tiếp
đãi các tráng sĩ và cung cấp cho họ đồ ăn thức uống để họ bổ sung vào kho dự trữ
thức ăn cửa mình. Trong bữa tối Orpheus hát cho tất cả mọi người nghe, tiếng
hát cửa chàng như vang vọng cả một vùng đảo, khiến cả con người lẫn cảnh vật
như chìm đắm trong sự yên tĩnh. Không ai dám nói bất cứ điều gì, gây ra bất cứ
tiếng động gì bởi giọng hát của chàng quả khiến người khác phải mê mẩn.
Ngày hôm sau, các tráng sĩ lại tiếp tục
lên đường và điểm dừng chân tiếp theo của họ là một đất nước mà đức vua của họ
là một ông vua bất hạnh nhất trên thế giới này.
Khi cho thuyền cập bến, họ nhìn thấy
một ngôi nhà bên bờ biển liền bước tới hỏi thăm. Trong nhà có một ông già mù,
tiều tụy đến nỗi đôi chân ông ta đứng không vững. Ông đi được vài bước thì kiệt
sức và lại phải ngồi xuống. Nhưng có điều ngạc nhiên nhất mà các tráng sĩ không
ngờ tới người đàn ông già kia không phải ai khác mà chính là vua của hòn đảo
này - đức vua Phineus, một nhà tiên tri. Tuy nhiên, khi gặp Jason và những người
bạn cửa chàng, trông ông ta giống một hồn ma của một kẻ ăn mày hơn là một ông
vua đội vương miện trên đầu, ông bị mù, rất già yếu và đi lang thang như thể
đang chìm trong một giấc mơ. Vừa đi ông vừa phải chống gậy nhưng vẫn không thể
đỡ được thân thể tiều tụy của ông. Đôi chân ông luôn run rẩy. Cơ thể ông ta chỉ
là một lớp da bọc xương, trông ông ta thật bẩn thỉu, dơ dáy. Chưa bao giờ các
chàng tráng sĩ của chúng ta lại gặp một vị vua trong bộ dạng đáng thương như thế
này. Cuối cùng thì ông ta cũng lê đến bậc cửa của ngôi nhà nơi Jason đang đứng.
Chàng đỡ người đàn ông già ngồi xuống ghế bởi ông ta không thể tự mình làm như
vậy. Ông già Phineus chào đón Jason bởi ông là một nhà tiên tri giỏi, ông biết
được chàng chính là vị anh hùng sẽ giúp ông thoát khỏi hoàn cảnh khốn khổ này.
Khi được hỏi thì ông trả lời trước
khi ông là một vị vua sáng suốt và được thần Apolo yêu mến, ban cho tài tiên
tri. Tuy nhiên, một lần ông đã khiến các vị thần nổi giận vì đã tiên đoán những
điều các vị thần không cho phép con người được biết, chính vì vậy, các vị thần
đã nổi giận lôi đình, trừng phạt ông bằng cách làm cho ông bị đui mù. Từ đó trở
đi, ông sống hay nói đúng hơn là tồn tại trong tình cảnh khốn khổ như vậy. Nếu
chỉ bị mù không thì không sao, nhưng các vị thần còn giao ông cho các quái vật
có cánh và móng vuốt được gọi là Harpies để chúng thường xuyên đến hành hạ ông,
khiến ông phải trả một cái giá quá đắt cho sai lầm của mình Mỗi khi ông bày biện
thức ăn ra để chuẩn bị ăn, bọn Harpies không biết từ đâu đã nhanh chóng bay vào
trong nhà ông, vơ vét ăn uống hết tất cả mâm cơm của ông rồi thải ra một mùi
hôi thối ghê tởm. Cũng có những lúc chúng bỏ lại một chút thức ăn, như vậy ông
vẫn có thứ để nhét vào bụng, duy trì sự sống. Ông không chết nhưng cuộc sống cửa
ông chẳng khác nào địa ngục, sống mà chẳng bằng chết. Tuy nhiên, ông vẫn tiếp tục
sống lay lắt như vậy bởi các vị thần linh thông báo cho ông biết rằng ông vẫn
còn hi vọng sẽ được giải thoát khỏi sự trừng phạt này khi gặp đoàn tráng sĩ tàu
Argo đi qua nhà ông trong đó có hai người anh em vợ cũ của ông là Zetes và
Calais chính là hai người con trai của thần gió Bắc.
Ông chào đón các vị anh hùng và cầu
xin họ giải thoát cho ông, đặc biệt là Zetes và Calais bởi ông biết rằng họ sẽ
giúp ông thoát khỏi sự hành hạ của những con quái vật Harpies, chẳng gì thì ông
cũng không phải là người hoàn toàn xa lạ đối với họ. Các tráng sĩ đi vào trong
đại sảnh cũ nát và trống trơn của ông rồi ngồi xuống xung quanh bàn ăn. Những
người phục vụ trong nhà mang thịt và đồ uống đặt trước mặt họ. Đây chính là bữa
tối cuối cùng của những con quái vật Harpies hung dữ. Phenius vừa ngồi vào bàn
ăn là các con Harpies đã bay đến nuốt tất cà các món ăn và thải ra một mùi hôi
thối khủng khiếp: Chúng đậu xuống bàn ăn giống như một tia chớp hay một cơn gió
có cánh bằng đồng thau và có móng vuốt bằng sắt. Mùi hôi chúng thải ra giống hệt
như mùi của một chiến trường nơi có hàng trăm ngàn xác chết đang nằm lại mà
không được mai táng hay chôn cất. Ngay lập tức, hai người con trai của thần gió
Bắc rút kiếm ra rồi dang đôi cánh bằng vàng của họ, vỗ cánh bay theo những con
quái vật Harpies. Họ đuổi theo, đuổi theo mãi, băng qua một vùng biển rộng bao
la, vượt qua một vùng đất trù phú cho đến khi họ đuổi kịp chúng tại một hòn đảo
xa lạ và giết chết những con quái vật khủng khiếp. Sau này, hòn đảo đó được gọi
là đảo "Quay trở lại" bởi tại đây những người con của thần gió Bắc
quay đầu và trở về gặp những người bạn đồng hành của mình đang đợi trong đại sảnh
của Phineus vào ban đêm.
Từ nay, sẽ không còn ai đến quấy phá
và hành hạ ông vua già tội nghiệp nữa. Các tráng sĩ tàu Argo nấu cho Phineus một
bữa ăn khác và cuối cùng ông cũng được thỏa cơn đói khủng khiếp. Không biết đã
bao lâu rồi ông không được ăn uống thoải mái như vậy. Ăn xong, với tài tiên tri
của mình, ông tiết lộ cho Jason và những người bạn của mình về những nguy hiểm
họ sẽ gặp phải trên đường đi từ đây tới Colchis, nơi tận cùng của thế giới và
nói cho họ biết làm cách nào có thể thoát khỏi nguy hiểm đó. Ông cũng chỉ cho
các tráng sĩ biết cách làm thế nào để lấy được bộ lông cừu vàng đang được canh
giữ trong một khu rừng sâu. Ông nói:
- Đầu tiên, khi con thuyền của các bạn sẽ đến eo biển hẹp nơi có những tảng đá Phiêu du, gọi như vậy là vì những tàng đá này lang thang trên mặt biển giống như những sinh vật sống và có thể cảm nhận được những con thuyền hay những sinh vật khác đang tới gần. Chưa một con thuyền nào có thể đi qua chúng một cách an toàn. Tất cả các con thuyền từng đi qua vùng biển đó điều bị những tảng đá này nghiền nát không thương tiếc. Nhìn bề ngoài thì chúng mở ra giống như một cái miệng khổng lồ, cho phép những con thuyền đi qua nhưng khi một con thuyền đang ở giữa lưỡi của chúng thì chúng lại ngậm miệng lại và nghiền nát con thuyền bằng hai hàm răng sắt khủng khiếp của mình. Theo cách này, ngay cả những sinh vật có cánh cũng không thể đi qua được dù chỉ là những chú chim bồ câu mang cao lương mỹ vị đến cho thần Dớt vĩ đại. Những tảng đá này không trừ bất cứ ai, chúng còn nguy hiểm hơn nhưng con quái vật nguy hiểm nhất trên thế giới này. Chính vì vậy, khi đến gần vùng biển đó, đầu tiên các bạn hay thả một con bồ câu ra và để nó bay phía trước tàu rồi các bạn mới quyết định sẽ làm gì tiếp theo. Nếu con bồ câu bay qua những tảng đá một cách an toàn thì hãy dùng hết sức để chèo thuyền đi qua trong khi các tảng đá còn mở. Nếu như các tảng đá đóng lại, nghiền nát cơ thể nhỏ bé của chú chim bồ câu thì hay quay trở lại, đừng thử mạo hiểm làm gì bởi như vậy các bạn chỉ có con đường duy nhất là chết mà thôi. Nếu may mắn vượt qua vùng biển đó an toàn, hãy tiếp tục đi về phía bên phải của cửa sông Phasis. Tại đây, các bạn sẽ nhìn thấy các tòa tháp cửa đức vua Aeetes và rừng cây nơi cất giữ bộ lông cừu vàng. Cầu cho các bạn gặp thật nhiều may mắn và mang tin vui trở về nhà. Tôi không thể làm gì khác, đó là tất cả những gì tôi biết và có thể nói ra cho các bạn. Các bạn hãy cố gắng nắm lấy từng cơ hội dù chỉ là nhỏ nhất. Chúc các bạn thành công.
Các tráng sĩ cảm ơn vị vua già tội
nghiệp. Sáng hôm sau, họ lại ra khơi tiếp tục cuộc hành trình. Con thuyền Argo
lại lướt băng băng trên sóng, bỗng nhiên từ xa họ nghe thấy có tiếng động lạ.
Tiếng động vang lên ngày một rõ và mạnh giống như tiếng rít của giông bão đang
đến gần, thỉnh thoảng hình như lại bị tắc nghẹn bởi những tiếng sấm. Cuối cùng,
các tráng sĩ thấy hiện ra những tảng đá Phiêu du. Ngay lập tức các tráng sĩ được
chứng kiến cảnh những quả núi tách xa nhau ra, rồi sao đó, chúng lại lao vào
nhau gây nên một tiếng va đập chói tai. Mặt biển sôi sùng sục xung quanh chúng
và những khối nước khổng lồ tung lên tận trời xanh. Đến khi những quả núi đá
tách xa nhau ra thì sóng biển xoay tròn làm thành một vực xoáy khủng khiếp. Có
thể nói không có một vùng biển nào đáng sợ hơn vùng biển này. Nó gầm gừ giống
như những con quái thú dũng mãnh, chỉ đợi người ta đến là lao vào giết chết.
Chàng Euphemus cầm sẵn chú chim bồ câu trong tay và thả chú chim ra cho nó bay
qua. Lập tức các tảng núi đá lại lao vào chọi nhau với một sức mạnh ghê gớm làm
rung chuyển cả bầu trời. Những khối nước bắn tung tóe vào người các tráng sĩ.
Con thuyền quay tròn giữa các làn sóng như thể bị một luồng xoáy cuốn vào. Con
chim bồ câu đã bay thoát qua được giữa hai quả núi mà chỉ bị giật đứt mất vài
chiếc lông đuôi. Các tráng sĩ hò reo phấn khởi và tất cả hăng hái gắng sức
chèo. Các tảng đá lại tách nhau ra giống như miệng của một con thú đang mở,
Tiphys lúc đó đang lái thuyền hét lên:
- Cố lên, chèo đi.
Chàng giữ vững mái chèo tiếp tục thẳng
tiến. Sau đó các mái chèo bị bẻ cong giống như nhũng cây cung trên tay những
người đàn ông, con thuyền Argo băng qua những cú đánh của sóng biển. Các tráng
sĩ bắt đầu ra sức chèo. Một con sóng khổng lồ có chiếc mào sủi bọt cuốn con
thuyền vào hẻm vực vừa được hé ra giữa hai vách núi đá nhưng lại có một con
sóng khác hất nó trở lại. Xung quanh là những con sóng sôi sùng sục. Chẳng mấy
chốc họ đã tiến đến sát gần những tảng núi đá khổng lồ. Đúng lúc những tảng đá
lớn này va đập vào nhau gây ra một tiếng động ầm vang như sấm rồi ngay lập tức
chúng lại tách nhau ra như chẳng có chuyện gì xảy ra. Họ kéo thêm ba sải chèo nữa
và cứ mỗi lần như vậy con thuyền lại nhảy chồm lên trên những ngọn sóng khổng lồ.
Nước xung quanh như sôi lên sùng sục và bầu trời phía trên đen kịt đến nỗi họ
không thể nhìn thấy những vì sao trên bầu trời, còn những người chèo thuyền lại
không thể nhìn thấy ánh sáng ban ngày ở đằng sau họ. Những người lái tàu chăm
chú vào công vịệc của mình, nhưng họ cũng không thể nhìn thấy những ánh mặt trời
ở đằng trước. Sau đó có một đợt sóng lớn lao nhanh ở giữa những tảng đá giống
như một dòng sông chảy xiết và nâng con thuyền lên giống như một chú chim nhỏ.
Rồi những tảng đá lớn lại va vào nhau nhưng chúng chỉ làm vỡ một mảnh gỗ ở đầu
bánh lái. Sau đó, những tảng đá lại tách nhau ra rồi đứng yên ở hai bên hẻm vực.
Các tráng sĩ trong đoàn của Jason vẫn tiếp tục giữ vững tay chèo, bởi họ lại đối
mặt với những con sóng khủng khiếp. Tuy nhiên, có thể nói nguy hiểm lớn nhất có
thể đã qua, họ không còn phải lo ngại về những tảng đá Phiêu du khủng khiếp nữa.
Bọn họ lại tiếp tục lên đường, băng
qua vùng biển rộng bao la, đi qua nhiều vịnh lớn nhỏ khác nhau, qua các thành
phố và cửa sông, vòng qua những ngọn đồi xanh rì, nơi có những nấm mộ của những
người đã chết từ rất lâu rồi. Đứng trên đỉnh của một ngọn đồi có một người đàn
ông cao lớn trong bộ quần áo giáp đã rỉ, tay cầm một thanh kiếm gãy, đầu đội mũ
có mào màu đỏ. Ông ta vẫy tay rồi hét lớn nhưng sau đó không ai nhìn thấy người
đàn ông này cả. Ông ta thoắt ẩn, thoắt hiện, lúc thì nói lớn điều gì đó, lúc lại
im lặng chẳng nói năng gì. Thì ra đó chính là hồn ma của Sthenelus, con trai của
Actaeon. Cách đây đã rất lâu rồi, chàng bi một mũi tên của kẻ thù bắn chết và
khi nghe nói đến cuộc hành trình của các tráng sĩ thuyền Argo, chàng từ mộ đi
ra để được nhìn thấy những người đàn ông cùng dòng máu và vẫy tay chào Jason cộng
đồng đội. Các tráng sĩ cập bến và giết cừu cúng tế, rảy máu tươi lên mộ của
Sthenelus. Sau đó, Orpheus để lại cây đàn lia của mình trên một cành cây, như vậy
mỗi khi gió thổi sẽ phát ra âm thanh góp vui cho chàng trai trẻ Sthenelus đang
nằm dưới mộ.
Họ lại tiếp tục lên đường. Các tráng
sĩ khua mái chèo đẩy con thuyền lướt nhanh về phía trước. Mặt trời từ từ lặn xuống
ngoài biển khơi. Hoàng hôn đang trải dài trên mặt biển. Mọi người bỗng nghe thấy
trên đầu có tiếng vỗ cánh. Họ ngẩng đầu lên thì thấy một con đại bàng lớn đang
bay về dãy núi Cancasus..Đó chính là con đại bàng bay tới chỗ tảng đá xích thần
Prometheus khổng lồ để moi gan thần theo lệnh của thần Dớt. Tiếng vỗ cánh của
nó làm nổi lên một trận gió rít vù vù. Con đại bàng mất hút về phía chân trời
và chẳng mấy chốc các tráng sĩ đã nghe thấy tiếng kêu đau đớn của thần
Prometheus. Khi nghe thấy tiếng hét, các vị anh hùng đều cảm thấy run sợ. Tuy
nhiên, không lâu sau đó, chàng dũng sĩ Heracles đi theo đường này và dùng tên bắn
chết con đại bàng và thả tự do cho Prometheus. Các tráng sĩ không dừng lại mà
tiếp tục lên đường. Màn đêm buông xuống, bờ biển bắt đầu hiện ra. Các tráng sĩ
nhìn thấy cửa sông Phasis chảy qua vùng đất tận cùng của thế giới và nhìn thấy
những ánh sáng phát ra từ lâu đài của vua Aeetes. Họ cho con thuyền đi ngược
dòng sông rồi dừng lại tại một khúc ngoặt có những bụi cây rậm rạp che phủ.
Jason chắp tay cảm ơn các vị thần linh và cầu xin các vị thần của vùng đất này
phù hộ cho chàng cùng những người bạn của mình thực hiện được nhiệm vụ sắp tới.
Đây chính là giai đoạn cuối cùng trong chuyến đi dài ngày của họ. Bây giờ họ có
thể ngủ và mơ về bộ lông cừu vàng.
CHƯƠNG 3: ĐÁNH CẮP BỘ LÔNG CỪU VÀNG
Hôm sau, từ tờ mờ sáng các tráng sĩ
đã thức dậy, họ họp nhau lại để bàn xem nên làm thế nào tiếp theo. Họ đậu thuyền
ở cửa sông giữa những đám lau sậy cao để tránh bị người khác phát hiện. Các
chàng trai của chúng ta chưa biết mình sẽ được tiếp đón như thế nào nên cách tốt
nhất là cứ chuẩn bị an toàn cho trường hợp xấu nhất xảy ra. Rồi họ đi về hướng
thành phố Colchis, băng qua một cánh rừng lạ và khủng khiếp. Những người chết,
xương trắng của họ được buộc lại với nhau rồi treo trên những cành cây. Tập tục
của người Colchis là chỉ chôn cất phụ nữ, còn treo những người đàn ông đã chết
lên những cành cây trong rừng. Đây là một tập tục kỳ lạ nhất mà các tráng sĩ của
chúng ta từng nghe nói đến. Sau đó, họ đi thẳng đến cung điện của vua Aeetes
đang sống cùng người con trai trẻ của mình là Absyrtus, cô con gái xinh đẹp
Chalciope là vợ của Phrixus cùng cô con gái út là Medea. Medea là một phù thủy
và là nữ tư tế của nữ thần ma thuật Brimo. Trong khi các tráng sĩ đi, nữ thần
Hera sai một đám sương mù dày đặc tới che phủ cho Jason cùng mọi người để tránh
những tình huống xấu có thể xảy ra. Khi đoàn của chàng tới gần cung điện thì
đám sương mù tan đi. Trước mặt họ hiện ra tòa lâu đài nguy nga của vua Aeetes,
với bức tường thành cao bao quanh và những ngọn tháp vươn lên tận trời xanh.
Hai cánh cổng lớn được trang hoàng rực rỡ bằng những loại đá rất đẹp lấp lánh
dưới ánh nắng mặt trời chói chang.
Tất cả những đồ trang hoàng lộng lẫy
bên trong cung điện đều là những đồ vật tinh xảo, đẹp mắt khiến Ai nhìn vào
cũng thấy thích thú. Chalciope vui vẻ ra đón Jason bởi nàng biết rằng những anh
hùng này đến từ đất nước của chồng nàng, chính vì vậy, cũng có thể nói rằng họ
không phải là những kẻ hoàn toàn xạ lạ. Nàng công chúa dịu dàng mời họ vào trong
nhà và tiếp đón các tráng sĩ thật chu đáo. Nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, nữ
pháp sư Medea cũng từ trong nhà bước ra. Medea là một phụ nữ vô cùng xinh đẹp
và quyến rũ, nàng là đối tượng tìm hiểu của rất nhiều chàng trai trên đảo nhưng
cho đến tận lúc này, nàng vẫn chưa thấy rung động với bất cứ người nào. Vừa
nhìn thấy Jason, người con gái út của vua Aeetes đã đem lòng yêu chàng say đắm.
Nàng yêu chàng hơn cả cha mình, các anh của mình và tòa lâu đài lộng lẫy của
vua cha. Tuy nhiên, nàng lại không thể nói ra được tình cảm của mình bởi nàng
là phụ nữ. Với Medea tất cả những gì Jasọn mặc trên người đều thật đẹp và quý
phái: từ bộ quần áo giáp bằng vàng, bộ da báo khoác phía trên áo giáp rồi lại
còn bộ tóc dài màu vàng óng trùm quá vai làm nàng không thể rời mắt khỏi chàng.
Jason có một điểm gì đó hết sức đặc biệt mà Međea khó có thể diễn tả thành lời,
chỉ biết rằng đây là người đàn ông đầu tiên và duy nhất nàng muốn lấy làm chồng
và chung sống suốt đời. Medea nhận thấy mình đang nhìn Jason chăm chú nên cảm thấy
xấu hổ. Mặt nàng đó ửng lên và ngay lập tức nàng cụp mắt xuống không dám nhìn về
phía chàng dũng sĩ đẹp trai nữa.
Chalciope tỏ ra là một nữ chủ nhà hiếu
khách và chu đáo. Nàng dẫn các vị anh hùng của chúng ta vào bên trong và sai
người hầu tắm rửa cho họ. Sau đó, nàng chuẩn bị tiệc khoản đãi các tráng sĩ vừa
vượt một quãng đường vô cùng xa xôi để đến được đất nước nhỏ bé của nàng. Jason
cùng mọi người cảm ơn tấm thịnh tình của Chalciope và ngó ý muốn được gặp đức
vua Aeetes. Tất nhiên là mong muốn của họ được thực hiện ngay lập tức.
Chalciope đích thân dẫn những vị anh hùng của tàu Argo đến gặp cha mình trong đại
sảnh lớn.
Khi đức vua hỏi họ đến đây làm gì,
Jason trả lời rằng chàng và những người bạn vượt một quãng đường xa xôi tới đây
để xin bộ lông cừu vàng bởi đây là vật vô cùng quan trọng đối với chàng và số
phận sau này của chàng. Nghe chàng nói xong, đức vua Aeetes trừng mắt lên vì giận
dữ và nhíu mày hăm dọa. Ông không tin là các tráng sĩ chỉ đến đây để xin bộ
lông cừu vàng, ông nghi là họ muốn chiếm đất nước của ông nên mới tập hợp thành
một đoàn đông đảo gồm có rất nhiều dũng sĩ tài giỏi như thế này. Nhưng ông
không có bằng chứng để chứng minh mối nghi ngờ của mình. Jason nhận thấy thái độ
cua vua Aeetes liền phân trần rằng bộ lông cừu vàng là lí do duy nhất khiến bọn
họ đến nơi đây và chàng hứa sẽ làm bất cứ điều gì ông muốn, miễn là ông cho
chàng báu vật đó. Đức vua khẽ mỉm cười rồi nói rằng ông chỉ đồng ý tặng bộ lông
cừu cho người nào giỏi hơn chính ông. Nếu có bất cứ ai đó muốn chứng minh rằng
họ xứng đáng có được bộ lông cừu vàng thì người đó phải thuần dưỡng hai con bò
tót thở ra lừa từ hai lỗ mũi và phải dùng chúng để cày bốn héc ta ruộng. Tiếp
theo, anh ta phải trồng những chiếc răng sắc nhọn của một con rồng lên trên
cánh đồng và ngay lập tức những chiếc răng này phải mọc thành một đội chiến
binh được trang bị áo giáp đầy đủ.
Jason tự tin đáp lại nếu đó là những
gì chàng phải làm thì chàng sẽ thử. Tuy nhiên, sau khi nhận lời thách thức
chàng buồn bã quay trở lại thuyền mà không hề chú ý đến nàng Medea xinh đẹp
đang nhìn theo mỗi bước chàng đi. Dù chỉ đứng lặng im một chỗ nhưng Međea luôn
âm thầm để ý từng cử chỉ điệu bộ, từng thay đổi nhỏ trên nét mặt của Jason.
Nàng ước gì chàng có thể hiểu được tâm trạng của nàng, biết được tình yêu của
nàng dành cho chàng thật sâu sắc biết bao nhiêu.
Trong đêm tối, cả tòa thành chìm
trong giấc ngủ say sưa. Sự yên tĩnh bao trùm lên khắp nơi trừ tòa nhà của nàng
công chúa Medea xinh đẹp. Nàng nằm trên giường nhưng không tài nào chợp mắt được
bởi nàng đang cảm thấy thương xót cho người lạ kia. Một lát sau, nàng chợp mắt
đôi chút và nằm mơ thấy một chuỗi các sự việc làm cho nàng thấy xốn xang.
Lúc thì nàng nhìn thấy Jason đánh nhau với lũ bò tót, còn phần thưởng dành cho
người chiến thắng chính là bản thân nàng; lúc thì nàng mơ thấy chính mình đánh
nhau với lũ bò tót phun ra lửa và nàng đã thắng chúng một cách dễ dàng, lúc thì
nàng lại mơ thấy cha mẹ nàng không muốn gả nàng cho Jason vì chàng không thắng
được lũ bò tót. Medea tỉnh đậy, trong lòng thấy thật khó xử và mất phương hướng.
Nàng biết rằng với phép thuật của mình, nàng có thể giúp chàng thực hiện những
điều chàng mong muốn. Tuy nhiên nàng lại nhớ đến việc cha nàng sẽ thiêu sống
nàng nếu nàng dùng phép thuật giúp đỡ Jason bởi chính ông cũng không biết con
gái mình là một phù thủy. Trên đất nước của Medea, phù thuỷ là lớp người bị
khinh ghét, bất cứ ai bị phát hiện là phù thuỷ đều sẽ khiến cho người thân, gia
đình phải gánh chịu một nỗi ô nhục lớn. Mặt khác, Medea cũng tự cảm thấy xấu hổ
với bản thân mình khi nàng nhận ra rằng mình đang yêu quý một người lạ hơn những
người thân của nàng. Nàng tự trách mình tại sao lại có ý định giúp đỡ chàng
trai lạ chống lại cha nàng trong khi cha nàng luôn vô cùng yêu quý và tin tưởng
nàng. Nàng nhổm dậy trong bóng tối và nhẹ nhàng đi đến phòng của chị gái mình.
Nàng mặc đồ trắng tinh nên trông giống như một hồn ma đang lang thang trong lâu
đài. Khi đến cửa phòng chị gái Medea xấu hổ quay trớ lại và tự nói với mình:
Không được, mình không bao giờ được làm như vậy.
Rồi nàng quay trở lại phòng riêng và
ngồi suy nghĩ. Tuy nhiên nàng nghĩ mãi, nghĩ mãi mà vẫn không nghĩ ra mình nên
làm gì. Cuối cùng nàng đành nằm xuống chiếc giường êm ấm của mình và bật khóc.
Medea tội nghiệp đang bị dày vò và giằng co giữa một bên là tình thân với một
bên là tình yêu. Thật khó có thể nói rằng bên nào nặng hơn bên nào nên nàng rơi
vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan. Chị gái của nàng nghe thấy tiếng Medea khóc
nên chạy đến phòng em gái. Sau khi được em gái kể rõ đầu đuôi câu chuyện, hai
chị em cùng ôm nhau khóc. Nhưng họ chỉ dám khóc rất nhỏ mà thôi bởi họ sợ sẽ bị
người khác nghe thấy. Về phần mình, Chalciope cũng muốn giúp những tráng sĩ Hi
Lạp bởi dù Phrixus, chồng nàng, đã chết nhưng tình yêu của nàng dành cho chàng
vẫn vẹn nguyên, không hề thay đổi. Còn Medea cũng dành cho Jason một tình yêu lớn
không thể nói lên thành lời.
Trong lòng Medea đang xốn xang những
tình cảm trái ngược nhau. Lúc thì nàng không dám trái ý cha, lúc thì lại quyết
định giúp đỡ Jason, người mà nàng yêu say đắm. Nhưng cuối cùng, nàng quyết định
sẽ giúp đỡ người mình yêu. Medea hứa với chị gái sẽ mang một loại thuốc từ đền
thờ nữ thần nơi nàng làm nữ tư tế về tặng cho chàng trai lạ mặt kia. Đây là loại
thuốc được trồng bên trong đền thờ và có thể giúp bất cứ người nào thuần hóa được
những con bò hung dữ phun ra lửa. Tuy nhiên, nàng vẫn khóc lóc thảm thiết và ước
gì nàng chết đi để khỏi phải chịu đựng sự giằng co này. Nàng có ý định tự tử
nhưng nàng lại nóng lòng mong sớm đến bình minh bởi vào lúc đó nàng sẽ lại được
nhìn thấy Jason, được gặp chàng để đưa cho chàng loại thuốc đặc biệt.
Khi bình minh hé rạng, Medea chải lại
tóc, rửa mặt và cầm lọ thuốc được trích từ một loài hoa quý rồi bước ra khỏi
phòng. Loài hoa này nở lần đầu tiên khi một chú chim đại bàng tưới máu của
Prometheus lên trên mặt đất. Loại nước chiết xuất từ loài hoa này có tác dụng
vô cùng đặc biệt: nếu người nào được xức nước hoa thì cả ngày hôm đó sẽ không
có một thanh kiếm nào có thể làm anh ta bị thương và lửa cũng không thể thiêu
cháy anh ta. Nàng đặt lọ nước chiết xuất từ hoa vào thắt lưng của mình và đi đến
đền thờ cùng với những người bạn gái khác.
Trong khi đó, Chalciope đến gặp Jason
để thông báo rằng em gái nàng muốn gặp chàng tại lâu đài của nữ thần pháp thuật.
Jason đi cùng Mopsus, người hiểu được ngôn ngữ của các loài chim. Trong khi đợi
Medea, Mepsus nghe thấy một con bò ngồi phía dưới một bóng cây nói:
- Ở đây có một kẻ tiên tri ngu ngốc, thậm chí ông ta còn ngu ngốc hơn một con ngỗng. Ông ta cùng đi với một người đàn ông trẻ để gặp một cô gái mà không biết rằng dù anh ta có đến đứng trước mặt nàng ta thì nàng cũng không bao giờ nói ra những điều thầm kín trong trái tim mình. Hãy biến đi, kẻ tiên tri ngốc nghếch. Medea không quan tâm đến ông bởi ông chỉ là một người lớn tuổi bình thường mà thôi.
Nghe thấy vậy, Mopsus mỉm cười và dừng
lại không đi tiếp. Chàng biết mình là người thứ ba sẽ cản trở cuộc trò chuyện của
Jason và chàng hiểu mình nên làm gì là tốt nhất trong lúc này. Còn Jason vẫn tiếp
tục đi cho tới khi chàng đến được đền thờ của nữ thần phép thuật có sức mạnh vô
cùng to lớn. Jason đến nơi thì thấy Medea đang nô đùa với những cô gái khác
nhưng thực ra nàng chỉ giả vờ làm như vậy bởi tâm trí nàng đang hướng về chàng
Jason đẹp trai. Khi vừa nhìn thấy Jason, nàng có cảm giác mình không thể tiến
lên phía trước hay lùi lại. Khuôn mặt nàng nhợt nhạt vì khó xử. Nàng không hiểu
những người khác đối mặt với chuyện tương tự như nàng ra sao nhưng quả thật
nàng thấy rất khó khăn. Medea nhìn Jason và trái tim nàng bắt đầu đập dồn khiến
nàng không thể thốt nên lời. Hai người cứ đứng yên lặng nhìn nhau như vậy một
lúc lâu, cuối cùng Jason là người chủ động lên tiếng trước:
- Hỡi người con gái xinh đẹp tuyệt trần! Cớ sao nàng cứ cúi mặt xuống đất như vậy? Có gì mà nàng phải sợ chứ. Chẳng lẽ nàng nghĩ ta đang giấu giếm một ý đồ xấu xa nào đó chăng? Không, ta đến đây không phải với ý đồ đen tối mà để cầu xin nàng giúp đỡ. Ta xin nàng hãy cho ta biết sự thật và chỉ cho ta cách hoàn thành tất cả những thử thách mà ta sắp phải đối mặt. Nàng hãy nói điều gì đi chứ?
Medea chỉ im lặng đứng nhìn Jason với
đôi mắt tràn đầy yêu thương. Trong tình cảnh đầy phân vân, trông nàng càng đẹp
lên gấp ngàn lần. Nàng run rẩy lấy trong thắt lưng ra lọ thuốc thần diệu, đưa
cho Jason rồi nói khẽ gần như thì thầm:
- Chàng sẽ mang bộ lông cừu vàng về Iolcos đúng vậy không? Nhưng chàng có bao giờ nghĩ đến việc em sẽ ra sao nếu như chàng đã trở về nhà không? Rồi một lúc nào đó chàng sẽ quên em, người con gái phản bội cha mình và những người thân trong gia đình để giúp đỡ chàng.
- Hỡi nàng Medea xinh đẹp. Ta không biết những cơn gió sẽ
mang theo những giọng nói như thế nào, những chú chim sẽ mang thông điệp ra sao
bởi đó không phải là phạm vi ta có thể kiểm soát được. Nhưng có điều ta dám khẳng
định với nàng rằng sẽ không có một cơn gió hay một chú chim nào nói với nàng rằng
ta đã quên nàng bởi sẽ chẳng bao giờ xảy ra điều đó. Nàng hãy đi cùng ta và trở
thành vợ yêu của ta. Nàng không biết ta sẽ hạnh phúc như thế nào nếu nàng đồng
ý làm như vậy đâu.
Hai mắt Medea nhòa lệ. Nàng không tin
vào những gì mình nghe thấy nữa. Nàng không chịu được ý nghĩ sẽ phải chia tay với
người mình yêu. Nàng đau khổ khi phải nghĩ đến cảnh ly biệt và không hiểu rồi
cuộc sống của nàng sẽ ra sao khi tình yêu và nỗi nhớ nhung chàng trai lạ cứ ảm ảnh
nàng từng giây, từng phút. Chính vì vậy nàng quyết định sẽ đồng ý đi theo chàng
tới bất cứ nơi nào chàng muốn. Tuy nhiên, trong lòng nàng vẫn có sự giằng co,
nàng vừa vui mừng nhưng cũng vừa sợ hãi khi nghĩ tới một chuyến đi dài ngày
nguy hiểm với một người lạ, rồi thái độ của cha nàng dành cho nàng khi biết được
sự thật. Nhưng suy đi tính lại nàng không thể cầu toàn được Vậy là hai người
chia tay nhau: Jason quay trở về tàu còn Medea về lâu đài. Jason hứa sẽ đến gặp
Medea lần nữa để quyết đinh các bước hành động tiếp theo. Medea lên xe ra về,
lòng rất vui vì Jason đã chia sẻ tình yêu cùng nàng.
Sáng hôm sau, Jason dùng loại thuốc đặc
biệt mà Medea đưa cho chàng bôi lên người và quần áo giáp. Trước khi tiến hành
công việc chính, các hoàng tử khác thử dùng giáo và kiếm đâm vào chàng nhưng
không một thanh kiếm nào có thể xuyên qua áo giáp và làn da của Jason. Chàng cảm
thấy mình trở nên vô cùng khoẻ mạnh và nhẹ nhàng, các bắp thịt của chàng trở
nên rắn như thép và toàn thân chàng như làm bằng sắt. Không ngờ loại thuốc này
lại có sức mạnh to lớn đến như vậy. Jason nhảy lên vì sung sướng, ánh sáng mặt
trời chiếu lên lá chắn của chàng khiến nó lấp lánh giống như một vì sao sáng.
Các tráng sĩ cùng nhau tiến thẳng đến
cánh đồng nơi những con bò tót thở ra lửa đang đứng. Khi tới gần họ đã thấy vua
Aeetes đang đứng đợi ở đó, còn trên các sườn núi xung quanh đông nghịt người
xem, tất cả bọn họ đến đây để chứng kiến cảnh Jason chết đau đớn như thế nào. Từ
trước đến nay chưa có một người nào có thể chiến thắng được những con bò tót thở
ra lửa này. Về phần mình, Jason tỏ ra rất tự tin và bước lên bờ trong bộ áo
giáp lóng lánh như một ngôi sao. Sau đó chàng bước ra đồng, thấy có một chiếc
cày sắt và một chiếc ách bằng đồng. Chàng liền cầm khí giới đi tìm những con bò
dữ. Bỗng nhiên, từ trong một chiếc hang gần đó, hai con bò tót xông ra. Chúng rống
lên dữ tợn rồi lao thẳng về phía chàng tráng sĩ dũng cảm rồi phun lửa xung
quanh chàng. Tuy nhiên, Jason đã có loại thuốc thần kì bảo vệ nên chàng chẳng bị
hề hấn gì. Dừng lửa không được, hai con bò cắm đầu húc sừng vào Jason nhưng
chàng đã nhanh chóng đưa khiên ra chống đỡ. Những người xung quanh nghĩ rằng
chàng sẽ chẳng thể chống đỡ được với cú húc đó nhưng Jason vẫn đứng hiên ngang
như không có chuyện gì xảy ra. Jason dùng đôi tay rắn chắc của mình túm lấy sừng
của một con bò bằng tay phải và tay kia túm lấy sừng của con bò khác. Sau đó
chàng kéo đầu chúng lại với nhau khiến hai con thú dữ ngã lăn xuống đất.
Khi chúng đứng dậy run rẩy vì cú ngã,
Jason bắc ách chúng vào cày rồi dùng cây lao kéo cho chúng kéo cày, cày hết cả
cánh đồng. Cày xong, nhúng chiếc mũ của mình xuống sông, múc nước uống vì chàng
đã thấm mệt với cuộc vật lộn vừa rồi. Tiếp theo, chàng lấy răng long xà ra gieo
như thể một người nông dân đang gieo hạt giống. Jason chưa kịp nghỉ ngơi thì bỗng
nhiên trên cánh đồng bắt đầu xuất hiện một ngọn lao, rồi lại một ngọn nữa, chẳng
mấy chốc cả cánh đồng như được phủ kín bằng chiếc bàn chải đồng dựng ngược lên.
Mặt đất như bị rung chuyển rồi từ dưới đất bắt đầu xuất hiện những chiếc mũ trụ
và rồi những chiếc đầu của các chiến binh ló ra, sau đó cả cánh đồng tràn ngập
các chiến binh mặc áo giáp sắt sáng loáng. Các tráng sĩ tàu Argo mở to mắt với
vẻ kinh ngạc bởi họ chưa từng được chứng kiến một cảnh tượng nào kì vĩ đến như
vậy. Mọi người chưa kịp định thân thì các chiến binh sắt lao đến tấn công
Jason. Ngay lúc đó, chàng nhớ tới lời dặn của nàng nên đã nhặt một tảng đá lên
và ném thẳng vào giữa đám chiến binh. Sau đó, kẻ bị trúng đá sẽ quay sang nói với
người đứng bên cạnh là: Nhà ngươi đánh ta à? Vậy thì hãy nhận lấy những gì
nhà ngươi đáng được nhận này.
Rồi hắn ta lao vào người kia tấn
công, nhưng trước khi kịp rút lao ra thì một người khác đã đâm hắn ta vào mũ.
Và thế là giữa các chiến binh xảy ra một trận chiến nảy lửa. Họ lao vào đâm
chém nhau quyết liệt. Những rãnh cày ngập trong máu tươi và những người đàn ông
bị thương bò lổm ngổm trên cánh đồng nhưng cả kẻ đứng lẫn người ngồi đều cố gắng
tấn công nhau như thể nếu không giết chết người kia thì chính bản thân mình sẽ
bị chết. Cuộc chiến diễn ra vô càng ác liệt; giáo mác, rìu rồi kiếm va vào nhau
loảng xoảng. Hơn một tiếng đồng hồ trôi qua, tất cả những chiến binh đều ngã xuống
trừ một kẻ cao lớn nhất, khỏe mạnh nhất. Hắn nhìn xung quanh mình thấy chỉ còn
duy nhất có Jason đang đứng hiên ngang cạnh đó. Chính vì vậy, hắn lao vào định
giết chết Jason nhưng chàng nhảy sang một bên và giáng một đòn chí tử lên đầu
gã chiến binh khiến hắn lảo đảo rồi ngã xuống chết ngay lập tức. Sau đó, Jason
đến gần đức vua và nói:
- Hỡi đức vua vĩ đại. Vậy là cánh đồng đã được cày xong, vụ mùa đã được thu hoạch. Hãy đưa cho tôi bộ lông cừu bằng vàng như đã hứa để chúng tôi trở về nhà.
Mặc dù đức vua vô cùng thán phục sức
mạnh siêu nhân của chàng tráng sĩ, nhưng ông vẫn chưa bỏ cuộc. Nhà vua cau mày lại
và đôi mắt long lên giận dữ, ông lạnh lùng đáp:
- Hôm nay như vậy là đủ lắm rồi. Ngày mai là một ngày mới. Ngày mai nhà ngươi sẽ có được bộ lông cừu vàng.
Trở về cung, vua Aeetes cho vời những
công dân thông thái nhất trong nước đến để họp bàn. Họ vừa uống rượu, vừa thảo
luận. Tâm trạng của ông vô cùng tồi tệ bởi ông sắp bị mất bộ lông cừu vàng quý
nhưng điều khiến ông tức giận hơn là Jason không dành chiến thắng bằng chính sức
lực và quyền năng của mình mà nhờ sự giúp đỡ ma thuật cửa Medea. Ông hiểu rằng
dù là một người bình thường khỏe mạnh nhất, tài giỏi nhất cũng không thể làm được
những việc như vừa rồi nếu không có sự giúp đỡ. Ông không ngờ cô con gái yêu
quý của mình lại phản bội ông và giúp đỡ người ngoài. Ông chưa thể làm gì được
Jason nhưng rồi ông sẽ nghĩ cách. Còn Medea, nhà vua định sẽ trừng phạt nàng và
xử nàng phải chết một cách đau đớn. Medea có hai sự lựa chọn duy nhất: uống thuốc
độc hoặc chạy trốn cùng những người anh hùng trên con thuyền Argo.
Medea cảm thấy có một sự nguy hiểm
ghê gớm đang rình rập nàng và Jason..Nàng biết cha nàng đang dự định làm.gì và
nàng nghĩ thà chiến đấu và chạy trốn còn hơn phải chết. Nàng bắt đầu thấy yêu
cuộc sống bởi cuộc sống này có Jason, có tình yêu của chàng. Chính vì vậy nàng
giấu tất cả những đồ dùng phép thuật của mình vào trong áo choàng, nàng hôn chiếc
giường mà nàng sẽ không còn cơ hội được ngủ trên đó, đóng cửa phòng, vuốt nhẹ
những bức tường như lời vĩnh biệt cuối cùng. Rồi Medea cắt một lọn tóc vàng để
lại trong phòng để mẹ nàng còn có một kỉ vật giúp bà nhớ tới nàng, nhớ tới thời
thanh xuân hạnh phúc của cô con gái út tội lỗi. Nàng thầm nói:
- Tạm biệt mẹ. Lọn tóc dài này sẽ thay con ở bên cạnh mẹ. Tạm
biệt mẹ, sắp tới đây con sẽ tham gia vào một chuyến đi rất dài. Tạm biệt chị
gái Chalciope của em. Tạm biệt, ngôi nhà thân yêu. Tạm biệt tất cả.
Sau đó nàng nhẹ nhàng chạy trốn ra khỏi
nhà. Nàng dùng phép thuật khiến cho những cánh cửa đã cài then tự động mở ra. Rồi
nàng dùng hết sức chạy nhanh về phía trước. Nàng chạy qua những con đường mòn cỏ
mọc hai bên đường rồi chạy qua đền thờ của nữ thần phép thuật. Mặt trăng tròn
vành vạnh luôn dõi theo nàng. Có một lần nàng đã phải dùng bài hát ma thuật của
mình để che khuất mặt trăng, để nữ thần mặt trăng không nhìn thấy nàng. Nữ thần
mặt trăng nói:
- Ta không phải là kẻ lang thang duy nhất trong bóng đêm tĩnh mịch. Ta yêu chàng trai đang ngủ có tên là Endyminon, hiện tại chàng đang ngủ trên đỉnh đồi Latmian. Trong giấc mơ của chàng, chàng đã thấy ta trong bộ váy áo thướt tha. Nàng đã che khuất mặt ta bằng bài hát của mình và khiến cho buổi đêm trở nên đen kịt, không có lấy một chút ánh sáng le lói. Nàng đang yêu, đang yêu nồng nhiệt. Nàng hãy cứ đi đi, đi theo tiếng gọi cửa con tim mình. Nhưng có một điều ta muốn nhắc nàng, rồi trái tim đầy yêu thương cửa nàng sẽ phải chịu đựng nhiều điều đau khổ. Trước mặt nàng là một số phận buồn thương. Rồi nàng sẽ thấy.
Medea không để ý nhiều đến những điều
mặt trăng nói. Nàng vội vã chạy đến bờ sông nơi các tráng sĩ tàu Argo đang đốt
lửa ăn mừng. Nàng tới gần và khẽ gọi Jason:
- Xin hãy cứu ta, những người bạn của ta. Cái chết đang chờ ta ở phía trước nếu các chàng bỏ mặc ta. Ta đã giúp đỡ các chàng và bây giờ cha ta đang nổi giận. Ta sẽ mang bộ lông cừu vàng đến cho các chàng và đổi lại, các chàng hãy cứu tính mạng ta.
Jason thề sẽ cưới nàng làm vợ và coi nàng là người thân thiết
với chàng hơn bất cứ người nào trên thế giới này. Medea theo các vị anh hùng
lên tàu và họ chèo thuyền dọc theo dòng suối lên trên khu rừng, tới nơi con rồng
hung giữ không bao giờ ngủ đang nằm bảo vệ bộ lông cừu vàng. Họ đáp thuyền vào
bờ. Jason, Orpheus cùng chiếc đàn của mình và Medea đi vào sâu trong cánh rừng
thiêng. Một con mãng xà già nhìn thấy họ liền hít lên thật to khiến cho những
người phụ nữ trong thị trấn Colchis tỉnh giấc, khiến cho những đứa trẻ khóc
thét. Tuy nhiên, Orpheus đã chơi một bản nhạc với cây đàn lia của mình để xoa dịu
những người phụ nữ và những đứa trẻ. Chàng hát vang một bài hát ngọt ngào có thể
đưa bất cứ người nào chìm vào trong giấc ngủ. Chàng hát:
Hãy ngủ đi hỡi đức vua của các vị thần và những con người trần tục!
Hãy đến đây theo tiếng gọi từ trái tim của ta,
Hãy bay thật nhanh qua những cánh đồng và qua những hàng rào chắn,
Qua những ngọn núi và vực đại dương sâu thắm,
Hãy đến đây và khiến những con sóng trở nên tĩnh lặng.
Hãy ngủ đi hỡi những dòng suối ở trên cao,
Những con thú, những chú chim trên trời và những chú rắn hãy nghỉ ngơi,
Hãy ngủ đi để tận hưởng cảm giác an bình,
Hỡi các vị thần hãy đến đây bằng đôi cánh vàng của mình!
Hãy để cho những chú chim én hát vang bài hát du dương,
Ru ngủ những sinh vật sống,
Hãy bay đến đây thật nhẹ nhàng!
Hãy đến với chiếc đũa thần phép thuật,
Đến với bàn tay dịu dàng, ấm áp,
Để xoa dịu sự giận dữ của biển cả bao la và của đất liền rộng lớn,
Xoa dịu những con người đang khóc,
Hãy đến đây với chúng tôi,
Khiến cho con rồng hung dữ kia chìm vào giấc ngủ,
Hãy đến với ta hỡi thần ngủ vĩ đại!
Hãy ngủ đi hỡi đức vua của các vị thần và những con người trần tục!
Hãy đến đây theo tiếng gọi từ trái tim của ta,
Hãy bay thật nhanh qua những cánh đồng và qua những hàng rào chắn,
Qua những ngọn núi và vực đại dương sâu thắm,
Hãy đến đây và khiến những con sóng trở nên tĩnh lặng.
Hãy ngủ đi hỡi những dòng suối ở trên cao,
Những con thú, những chú chim trên trời và những chú rắn hãy nghỉ ngơi,
Hãy ngủ đi để tận hưởng cảm giác an bình,
Hỡi các vị thần hãy đến đây bằng đôi cánh vàng của mình!
Hãy để cho những chú chim én hát vang bài hát du dương,
Ru ngủ những sinh vật sống,
Hãy bay đến đây thật nhẹ nhàng!
Hãy đến với chiếc đũa thần phép thuật,
Đến với bàn tay dịu dàng, ấm áp,
Để xoa dịu sự giận dữ của biển cả bao la và của đất liền rộng lớn,
Xoa dịu những con người đang khóc,
Hãy đến đây với chúng tôi,
Khiến cho con rồng hung dữ kia chìm vào giấc ngủ,
Hãy đến với ta hỡi thần ngủ vĩ đại!
Orpheus hát ngọt ngào đến nỗi đôi mắt
nhỏ nhưng sáng quắc của con rồng nhắm nghiền lại, những lọn tua cứng của nó trở
nên mềm đi. Jason tiến đến bên cạnh con rồng, chặt đầu nó rồi nhẹ nhàng lấy đi
bộ lông cừu vàng trên cây sồi thiêng. Trông bộ lông cừu giống như một đám mây
màu vàng lúc bình minh. Chàng đứng đó ngẩn ngơ trước vẻ đẹp của nó nhưng Medea
và Orpheus thúc giục chàng nhanh lên bởi đây không phải là lúc bỏ phí thời
gian. Họ phải rời khỏi chỗ này trước khi nhà vua phát hiện ra chuyện lấy cắp bộ
lông cừu vàng. Vậy là tất cả bọn họ quay trở lại tàu và phân chia các tráng sĩ:
một nửa chèo thuyền, một nửa trang bị quần áo giáp, vũ khí đầy đủ đứng bên cạnh
những người chèo thuyền để bảo vệ họ trong trường hợp cần thiết, rất có thể những
người lính trong thành Colchis sẽ từ trong thành bắn tên ra tấn công họ, chính
vì vậy họ vẫn vừa phải chèo thuyền, vừa phải chiến đấu. Jason cắt dây buộc thuyền
và các tráng sĩ vội vã ngồi vào bên mái chèo và con thuyền Argo lao nhanh ra cửa
sông như một mũi tên. Nhưng tiếng rít của con rồng đã khiến những người Colchis
tỉnh giấc, ánh sáng lóe lên trong những cánh cửa sổ của lâu đài. Đức vua Aeetes
vội vàng leo lên xe ngựa cùng binh lính lao ra phía bờ sông. Những mũi tên rơi
xuống con thuyền giống như mưa, nhưng do đã chuẩn bị trước nên các tráng sĩ đã
dùng khiên che chắn hết cho những người đồng đội của mình.
Vậy là các tráng sĩ đã lấy được bộ
lông cừu vàng. Tuy nhiên, mang được bộ lông cừu vàng quay trở về nhà mới là
công việc khó khăn và gian khổ. Trên đường đi Medea và Jason đã làm một việc
khiến cho các vị thần nổi giận. Họ đã giết chết anh trai của Medea là Absyrtus
trong khi chàng cùng hạm đội thuyền của mình đuổi theo họ. Không những vậy
Jason và Medea còn chặt chân của chàng khiến cho chàng chết không toàn thây.
Khi đức vua Aeetes đuổi theo, thấy xác chết của cậu con trai duy nhất của mình
đang bị trôi nổi trên sông, ông buồn bã quay trở về, ông không ngờ cuộc đời ông
lại phải chịu nhiều đau đớn đến như vậy. Chính vì tội ác đó mà các vị thần
không bao giờ để cho đoàn tráng sĩ Hi Lạp quay trở về thuận buồm xuôi gió như
lúc họ lên đường mà theo một cách vô cùng kì lạ mà không một con thuyền nào từng
trải qua. Ban đầu con thuyền Argo gặp gió thuận. Các tráng sĩ giương buồm và
con thuyền lướt nhanh trên sóng biển hướng thẳng về phía Ister. Họ đã đi qua rất
nhiều đất nước mà người dân nơi đây sống hoang dã, không có ánh sáng văn minh.
Họ Cứ đi mãi, đi mãi cho đến khi con thuyền Argo không thể tiến về phía trước
thêm một bước nào nữa bởi dòng nước ở đó quá hẹp, hẹp hơn rất nhiều so với kích
cỡ của con thuyền. Các tráng sĩ phải kéo thuyền đi trên cạn và cuối cùng cũng
đưa được con thuyền đến Elbe và thả neo xuống vùng biển vắng mà chưa có một con
thuyên nào chạy qua. Họ bị đẩy thẳng ra đại dương bao la tới hòn đảo xa xôi nơi
nữ pháp sư Circe sinh sống. Circe là em gái của đức vua Aeetes và hai người bọn
họ đều là con của thần mặt trời. Medea hi vọng cô mình sẽ rất mừng khi gặp nàng
và tiếp đón nàng ân cần bởi Circle chưa nghe được bất cứ thông tin gì về việc
nàng và Jason đã giết chết Absyrtus.
Medea và Jason đi qua những khu rừng
nhỏ trên hòn đảo và đến nhà của nữ pháp sư Circe. Họ không sợ những con sư tử,
những con chó sói và những con gấu đang làm nhiệm vụ bảo vệ ngôi nhà. Những con
vật này biết Medea cũng là một nữ pháp sư nên chúng chẳng dám làm gì họ mà để
cho họ đi qua. Tuy nhiên, khi bước vào bên trong tòa lâu đài của Circe họ thấy
nàng đang mặc một bộ tang phục, mái tóc đen của nàng thả dài xuống phía dưới.
Nàng là người có tài tiên tri nên có thể nhìn thấy những hình ảnh của tội ác và
những điều xấu xa. Chính vì vậy nàng phải ngâm mình trong dòng nước mặn của đại
dương với hi vọng sẽ xóa bỏ được những ám khí tội lỗi. Vào ban đêm bốn bức tường
trong phòng riêng của nàng sáng trưng như lửa cháy và nhỏ từng giọt máu tươi xuống
và một giọng nói vang lên nghe rất rùng rợn. Đó chính là linh hồn của chàng
Absyrtus đã chết đang kể lể cho cô mình nghe về tội ác của em gái chàng cùng những
người lạ đến từ nước Hi Lạp xa xôi.
Khi Medea và Jason bước vào trong đại
sảnh của Circe, nữ pháp sư mời họ ngồi xuống, gọi những người hầu gái là các
nàng tiên trong khu rừng. Các nàng tiên bước đến dọn bàn ăn và mang thức ăn rồi
rượu đến đãi khách. Circe không hề tỏ ra tức giận hay nói bất cứ điều gì trách
móc cô cháu gái của mình. Thái độ lạnh lùng của nàng khiến Medea sợ. Jason và
Medea chạy đến phía lò sưởi nơi thiêng liêng nhất của ngôi nhà, nơi những kẻ giết
người thường chạy đến bởi đó là nơi an toàn khi họ bước chân vào trong nhà của
một người lạ. Cả hai lấy tro từ lò sưởi rồi bôi lên trên đầu. Chính hành động của
hai người đã tự tố cáo họ, Circe biết chính hai người này đã giết chết Absyrtus.
Tuy nhiên, nữ pháp sư là cô ruột của Medea và nàng tôn trọng luật lệ của lò sưởi.
Chính vì vậy nữ pháp sư đã tiến hành lễ rửa tội cho hai người rồi nướng một loại
bánh làm từ mật ong, thịt và dầu để xoa dịu sự giận dữ của các vị thần báo thù.
Khi mọi việc đã được tiến hành xong
xuôi đâu đấy, Medea và Jason đứng dậy, ngồi trên ghế giữa đại sảnh và Medea kể
cho nàng nghe câu chuyện của mình trừ việc giết chết Absyrtus. Circe nói:
- Những chuyện cháu vừa nói với ta vẫn chưa đủ. Cháu còn giấu ta một chuyện xấu xa và tồi tệ hơn rất nhiều. Nhưng dù sau cháu vẫn là con gái của anh trai ta nên ta không muốn cháu gặp thêm những nguy hiểm không cần thiết. Ta biết, dù rất giận cháu nhưng anh trai ta vẫn dành cho cháu một tình cảm đặc biệt. Chẳng có người cha nào căm ghét con mình cả.
Sau đó, nữ pháp sư nói cho họ biết về
những nguy hiểm đang đợi họ ở phía trước trên con đường quay trở về nhà của họ.
Họ sẽ phải đi qua hòn đào của loài nhân điểu Sirens một loài nữ quái mặt đàn
bà, thân chim, gặp hai thuỷ quái Scylla và Charybdis. Nữ thần nói rằng loài
Sirens là một loài có giọng hát rất du dương nên bất cứ người nào nghe thấy
cũng bị hớp hồn và tàu của họ sẽ lao vào đá ngầm mà chết. Tuy nhiên, khi tới gần
hòn đảo đó, nếu ca sĩ lừng danh Orpheus mà dạo cây đàn lia bằng vàng của mình
và cất giọng hát ngọt ngào lên thì sẽ át được cả tiếng hát của lũ nhân điểu.
Sau này mọi chuyện diễn ra theo đúng lời tiên tri cửa nữ pháp sư nhưng nhờ đã
được nói trước, các chiến sĩ tàu Argo vượt qua được các gian nan thử thách một
cách an toàn.
Biết được những nguy hiểm mà cô cháu
gái tội lỗi của mình sắp gặp phải, nữ pháp sư Circe sai một người đưa tin là nữ
thần cầu vồng Iris đến gặp nữ thần Thetis cầu xin bà giúp đỡ đoàn tráng sĩ của
tàu Argo vượt qua những mối nguy hiểm của biển khơi và đưa họ an toàn tới
Phaeacia. Tới được Phaeacia, những người dân ở đây sẽ đưa họ về nhà mà không gặp
thêm bất cứ thử thách nào. Nữ pháp sư rất tức giận trước hành động của Medea
nhưng nàng không muốn gây cho Medea thêm bất cứ đau khổ nào bởi nàng biết từ
nay trở đi Medea sẽ có một cuộc sống bất hạnh mà chính bản thân nàng cũng không
ngờ tới.
Sau đó, Circe chào tạm biệt mọi người
và nói:
- Medea, dù cháu có thoát khỏi được cái chết nhưng cháu sẽ không bao giờ hạnh phúc. Trong cuộc đời này, cháu chỉ được sống một năm vui vẻ thôi. Cháu hãy nhớ lấy nhưng cũng không nên oán trách các vị thần bởi đó là hình phạt dành cho những sai lầm của cháu.
Đoàn tráng sĩ Argo đi theo đường mà
Ulysses đi về sau này. Họ vượt qua rất nhiều khó khăn nguy hiểm và đến Iolcos,
nơi ông vua già Pelias đang ngồi trên ngai vàng. Jason lấy được ngôi vị mà lẽ
ra đã thuộc về chàng và cai trị đất nước từ đó trở đi.
Tuy nhiên, khi mọi chuyện đã qua,
Jason và Medea không còn yêu nhau nữa. Cũng không hiểu tại sao họ lại trở nên
như vậy nhưng có lẽ tình yêu họ dành cho nhau từ ban đầu không phải là thứ tình
yêu đích thực mà chỉ là một chút rung động của con tim. Có rất nhiều câu chuyện
từ các nguồn khác nhau kể về những hành động xấu xa mà họ đã làm. Tất nhiên cuối
cùng họ rời xa nhau, Jason lấy một người vợ khác còn Medea đến Athens bởi
Iolcos không phải là nơi nàng có thể sinh sống. Đến Athen, Medea sống trong lâu
đài của Aegeus, một ông vua bất hạnh, kẻ đã không thành thực với tình yêu đích
thực của mình, nên các vị thần đã lấy đi sự dũng cảm và sức mạnh của ông ta. Cuộc
sống ở Athen của Medea thế nào chúng ta sẽ theo dõi câu chuyện tiếp theo, câu
chuyện về chàng Theseus, con trai của Aegeus.