Thứ Bảy, 28 tháng 12, 2013

Hoang mang

Không còn trẻ để ngó lơ sự khác biệt về tiền bạc, địa vị, hạnh phúc.
Không còn đam mê để theo đuổi cái gì đến tận cùng hay đủ tò mò để đi đến cùng cảm xúc.
Không còn niềm tin để vực dậy chính mình khỏi mặc cảm, tự ti, dối trá và dối trá.

Giờ đây tôi hoang mang khi phía trước và hiện tại đều mờ lối và không một điểm tựa.
Không còn ngây thơ để tin mọi ước mơ sẽ thành hiện thực.
Không còn đủ quyết tâm để bước tiếp hay tự tin đứng yên.

Tôi mệt mỏi như mình đã trải qua ngàn vạn bể dâu.
Nhưng thực ra, đời tôi phẳng lặng như một vũng nước nhỏ cô quạnh tù túng và không có ánh mặt trời.

Tôi muốn mình có một đứa con. Như mẹ tôi nói, mọi thứ rồi sẽ bỏ ta mà đi, chỉ có con cái, sẽ không bao giờ quay lưng lại.
Giờ không còn tìm được điểm tựa của duyên số hay định mệnh, không còn ai tình nguyện đến bên tôi, tôi phải tự tìm kiếm một sự ràng buộc trách nhiệm có tính toán.
Ôi, con đáng thương quá phải không? Sao bố không nói gì? Sao bố vẫn không nói gì?
Bố còn nhớ con không? Con vẫn luôn nhớ bố những khi buồn hay tuyệt vọng. Mà giờ đó là phần lớn cuộc đời con.

Ôi cuộc đời của con, con không muốn thế này nữa. Không muốn nữa.
Ai làm con thay đổi, ai có thể làm con thay đổi?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Chuẩn bị cho một khóa thiền Vipassana 10 ngày như thế nào?

Vì liên tục có nhiều bạn hỏi về các khóa thiền Vipassana mà mình thi thoảng tham gia, để không phải giải thích lại nhiều lần, mình viết các ...