Guidance Systems – 3 (Jacob Ward): Nguyên nhân chúng ta hết lòng (kể cả
hy sinh)
Mô tả công việc
quả là khó: tìm những người cam kết vì một nguyên nhân nào đó khiến họ chiến đấu
và chết vì nó, sau đó đến đủ gần họ để bạn có thể thực sự hiểu được sự cam kết
đó. Đây là những gì một nhóm đơn thương độc mã tại Artis International đòi hỏi.
Các nhà nghiên cứu thành lập nhóm này tìm kiếm, làm bạn và nghiên cứu những tay
súng ác liệt nhất thế giới trong những cuộc xung đột đẫm máu nhất hiện nay.
Trong quá trình này, họ phát hiện ra các hệ thống khiến con người chúng ta có lẽ
không thể biến chúng ta thành loại người mình muốn.
Lydia Wilson, một
nghiên cứu viên ở Artis, nghiên cứu lịch sử ở Cambridge, sống và làm việc ở
Syria, Beirut, Kosovo, Jordan. Cô nói tiếng Ả Rập và được coi là một trong những
thành viên không biết thế nào là sợ của đội. Thông thường, các cuộc phỏng vấn của
cô diễn ra ở những nơi ngay cả cánh nhà báo cũng không tới. Cô nhớ lại: “Có lần
tôi đang phỏng vấn một vị tướng Peshmerga ở biên giới tuyến đầu, và người ở lại
theo mệnh lệnh làm chỉ huy khi ông ta vắng mặt là một người bạn của tôi.”
(Peshmerga là lực lượng quân đội người Kurd ở Iraq) “Khi chúng tôi lái xe khỏi
đó một lúc, ông ta hỏi ‘cô không nghe thấy cuộc tấn công của IS trong lúc trò
chuyện à?’ Tôi không hề nghe thấy. Trong bản thảo ghi phỏng vấn lúc đó, tôi hỏi
‘có phải trời đang mưa không?’” Cô cười phá lên.
“Peshmerga rất cực
đoan, và họ luôn nói về người Kurd. Ví dụ, họ sẽ không tự thổi bay mình. Đó
không phải là người Kurd. Nhưng hiếu khách là một điều lớn lao với họ. Rất người
Kurd. Vì thế có cảnh họ yêu cầu quân đội của họ không được bắn đáp trả lại, nếu
việc bắn nhau khiến tôi sợ hãi.”
Trong một nghiên
cứu mới được công bố trên Tạp chí Nature Human Behaviour, Wilson, đồng sáng lập
Scott Atran của Artis và vài đồng nghiệp đã mô tả chi tiết các thuộc tính của
“các kịch sĩ tận tâm”, những người giống Peshmerga với đặc trưng mạnh mẽ và
đáng sợ: “cam kết với các giá trị thiêng liêng không thể thương lượng được và với
các nhóm mà các kịch sĩ này tham gia” cũng như “sẵn sàng từ bỏ gia đình cho những
giá trị đó.” Tôi đã phỏng vấn Atran và đội ngũ của ông vài lần trong những năm
qua, trong việc này hay việc kia, họ còn tiết lộ những giá trị dường như chuyển
biến và ảnh hưởng tới con người theo những cách mạnh mẽ mà chúng ta hoàn toàn
không hiểu nổi.
Bài báo mới từ
Artis dựa trên các cuộc phỏng vấn trên chiến trường với Peshmerga, các phiến
quân vũ trang ở Iraq, và quân đội Sunni của Ả Rập, cùng với các tay súng IS bị
bắt giữ. Trong các cuộc đối thoại với các nhà nghiên cứu, những lời giải thích
tự nhiên của các tay súng cho hành động của mình đã lặp lại những nguyên mẫu mà
Artis từng đụng độ trước đây. (Nghiên cứu được bổ sung bằng các cuộc khảo sát
trực tuyến với hơn 6000 người không phải chiến binh thánh chiến ở Châu Âu.) Họ
thể hiện sự trung thành đáng kinh ngạc với những lý tưởng trừu tượng. Họ thể hiện
sự trung thành với đội nhóm chiến đấu của mình lớn hơn nhiều so với chính gia
đình mình. Và khi được tặng cho khả năng hoán đổi chiến trường với những tiện
nghi trần thế - tiền bạc, cuộc sống an toàn ở một quốc gia thanh bình, một đời
sống tốt đẹp hơn cho con cái ở nơi nào đó – họ thường nổi giận, đôi khi còn tức
đến sôi máu.
Các tác giả biết
rằng họ đang đối phó với những người có động lực mạnh mẽ. Nghiên cứu viết: “Chúng
tôi đã thấy bằng chứng của hành động tận tâm trong chiến đấu cho ngôi làng
Kudilah, vụ tấn công đầu tiên trong trận đánh chiếm lại Mosul, thành phố lớn nhất
bị IS kiểm soát. Khoảng 90 tay súng IS đấu với hàng trăm lính của liên quân
Peshmerga, quân đội Iraq và quân đội Ả Rập Sunni. Hơn một nửa số tay súng IS đã
chết, trong đó hơn một chục tên đã tự sát.”
Điều gì khiến những
tay súng này hy sinh hết lòng đến vậy? Các tác giả đã cố gắng xác định các yếu
tố trực tiếp ép buộc những con người bằng xương bằng thịt trần tục tách rời khỏi
xã hội bản xứ và tình nguyện ném mình vào chiến tranh. Kết thúc nghiên cứu, họ
dường như đã xác định được một số “giá trị thiêng liêng” đủ mạnh để làm được điều
đó. Trong việc nghiên cứu những giá trị này, họ cũng có thể xác định những động
lực thúc đẩy chính bạn hay tôi.
Nghiên cứu định
nghĩa một giá trị “thiêng liêng” là thứ không thể bị cám dỗ, hoàn toàn không thể
thương lượng. Các tác giả viết: “Để đo lường sự thiêng liêng, chúng tôi điều
tra mức độ sẵn sàng trao đổi các giá trị lấy các lợi ích vật chất, dù là lợi
ích cá nhân hay lợi ích tập thể. Từ chối tuyệt đối trước những tráo đổi như vậy
là một dấu hiệu của giá trị thiêng liêng.”
Những giá trị đó
là gì? Với những đội du kích Peshmerga và người Kurd ở Iraq, giá trị đó là một
cam kết cho nhà nước Kurd độc lập và nhân phẩm của “giá trị Kurd”. Đối với người
Ả Rập Sunni, giá trị đó gồm những lời nghi vấn về luật Shariah và “gốc Ả Rập”.
Các nhóm đều tự
tin mãnh liệt vào sức mạnh tinh thần của họ, chứ không đánh giá năng lực của họ
trên chiến trường thông qua các xét đoán quân sự hợp lý. “Sử dụng các kỹ thuật
đánh giá khả năng chịu đựng thể xác để đánh giá sức mạnh cảm nhận được của nhiều
nhóm chiến binh ở Iraq, chúng tôi thấy rằng cả chiến binh IS và PKK đều xem thường
tầm quan trọng của những khó khăn khủng khiếp về thể xác trong và ngoài nhóm. Họ
lập luận rằng điều quan trọng nhất là năng lực chịu đựng về tinh thần.”
Tiếp theo, danh
sách cho một “kịch sĩ tận tâm” sẽ như sau: Người hết lòng đến mức đủ để chiến đấu
và chết vì một nguyên nhân nào đó sẽ thêm bản sắc cá nhân vào bản sắc của nhóm,
họ thường đánh giá cao nhóm thậm chí còn trên cả chính gia đình mình, họ sở hữu
những niềm tin trừu tượng về tự do và nhân phẩm không hề bị ảnh hưởng bởi những
cám dỗ vật chất, và họ đánh giá bản thân cùng kẻ thù của mình dựa trên sức mạnh
tinh thần chứ không phải quân số hay vũ khí. Từ Pháp, nơi ông đang làm giám đốc
nghiên cứu nhân chủng học tại Đại Học Ecole Normale Supérieure ở Paris, Scott
Atran nói với tôi rằng ông tin có một số mục tiêu mang tính tiến hóa cho tất cả
những chuyện này.
Ông nói: “Những
tư tưởng siêu việt này vượt ra ngoài phạm trù cá nhân, khiến nhóm miễn dịch với
sự kiểm soát thường xuyên, thật nghịch lý khi nó lại cho ra sức mạnh nhóm và sức
mạnh cá nhân không thể tin nổi. Chính điều đó đã đưa chúng ta ra khỏi hang hốc.”
“Bạn cần có các
cách giữ các nhóm ngày càng lớn mạnh bên nhau. Các hệ thống ý tưởng lạ lùng này
– những ý tưởng siêu việt không thể kiểm chứng bằng thực nghiệm – trở nên quan
trọng hơn bao giờ hết. Vì một điều gì đó, bạn phải đảm bảo các thành viên trong
nhóm của bạn mù quáng đến chết bằng mọi cách. Đó là kiểu ý niệm ‘Thà chết còn
hơn bị nhuộm đỏ’.”
Nafees Hamid, một
nhà nghiên cứu của Artis, đã làm việc nhiều năm để tìm hiểu các tay súng mới được
chiêu mộ của IS, nhóm khủng bố gốc Jihad bị cấm ở Anh Al-Muhajiroun và nhiều
nhóm khác. Hamid lớn lên ở Vùng Vịnh California, nghiên cứu khoa học nhận thức
và tâm lý học tại UC San Diego, sau đó nhận bằng Thạc sĩ về khoa học nhận thức
tại École Normale Supérieure nơi Atran đang giảng dạy. Hamid giờ phải chia sẻ
thời gian của mình giữa London và Barcelona. Anh thành lập các mối quan hệ trực
tuyến hoặc trực tiếp với các nhà tuyển dụng tận gốc, và từng làm việc với những
kẻ đào thoát đang vắng mặt trong các trung tâm giam giữ. Anh nói: “Tôi nghĩ về
dài hạn và ngắn hạn. Trong ngắn hạn, mọi chuyện có vẻ khá ảm đạm.”
Lúc này, anh
đang trong dự án nghiên cứu Artis chưa công bố, nhưng anh nói dự án đã dạy anh
một số điều, có thể biết những loại giá trị nào sẽ gây ra các phản ứng sâu sắc,
tự động, cảm xúc; còn loại giá trị nào sẽ nhận được phản ứng bình tĩnh hơn, cân
nhắc hơn từ não.
Nghiên cứu có những
cuộc phỏng vấn với nhiều người ủng hộ Al Qaeda ở Châu Âu, lấy ra từ các cộng đồng
dân di cư cụ thể. Hamid cho biết những phát hiện này cho thấy các giá trị
thiêng liêng có thể được một phần của bộ não xử lý thông qua học hỏi và tuân
theo các qui tắc cụ thể, kiểu như: bếp lò thì nóng, vách đá thì nguy hiểm…
Hamid nói: “Các giá trị thiêng liêng thực sự dường như đã thiết lập nên hệ thống
học thuyết về nghĩa vụ. Còn khi đó là các giá trị không thiêng liêng, nó thuộc
các phần kiểm soát hành động của bộ não. Phần này hoạt động chậm lại, tư duy mọi
thứ và xử lý những suy nghĩ cao hơn của chúng ta. Về cơ bản, thời gian phản ứng
cho các giá trị không thiêng liêng sẽ chậm hơn.”
Vậy hành động
nào vi phạm các giá trị thiêng liêng và thiết lập các phản ứng bản năng? Hamid
nói: “Một trong số hành động đó là vẽ tranh biếm họa về nhà tiên tri Muhammet.
Một hành động khác là luật Sharia ở những vùng đất không theo Hồi giáo. Chuyện
của Kashmir và Palestine. Chuyện này là hệ quả của việc đánh giá thấp các giá
trị thiêng liêng.”
Các giá trị
không thiêng liêng, gây ra phản ứng dễ đo đếm hơn, “là sự chiếm đóng của quân đội
Mỹ trong các vùng đất của người Hồi giáo, các cuộc chiến tranh lẻ tẻ, liệu có
phải dạy đạo Hồi hay có thức ăn thiêng liêng trong trường học cho bọn trẻ con
hay không.”
Hamid nói, về mặt
hiệu ứng, chuyện thực sự ảnh hưởng tới sinh mạng của họ không kích hoạt những hệ
thống ra quyết định mạnh mẽ nhất trong não bộ của họ. “Các giá trị thiêng liêng
rất rộng, trừu tượng, siêu việt. IS không dành thời gian nói về đồ ăn halal (đồ
ăn bằng thịt theo luật Hồi giáo) ở các trung tâm công cộng. Đó không phải những
giá trị họ cần tốn thời gian vào đó.”
Có vẻ như mọi
chuyện kiểu này không tuân theo tháp nhu cầu của Maslow, hoặc bất kỳ một hệ thống
phân loại đơn giản nào có thể điều khiển được các kịch sĩ tận tâm này. Các giá
trị trừu tượng – các giá trị không tạo ra sự khác biệt thực sự trong cuộc sống
của chúng ta, nhưng nói cho biết chúng ta muốn là ai – thường được dễ dàng nâng
lên vai trò thiêng liêng hơn. Hamid nói: “Có gì đó rất gợi cảm về sự trừu tượng.
Đó là thứ khiến các bên ngoại lai đổ xô tới với thế giới Hồi giáo.”
Khó khăn nảy
sinh khi các nhóm giao đấu với nhau vì xung đột các giá trị thiêng liêng. Hamid
nói anh không lạc quan với việc giúp mọi người hòa thuận. Anh nói: “Chuyển các
bộ lạc vào các thành phố khắp thế giới, phá vỡ đường biên giới, nhìn nhận tất cả
chúng ta đều là con người bình đẳng – những chuyện này cần rất nhiều lòng tin
và sự tự tin, và không để người ta cảm thấy bị cách ly.”
“Cách bộ não
chúng ta tiến hóa còn mang tính bộ lạc hơn thế nhiều lần. Cơ cấu chính trị của
chúng ta đang đi ngược lại với cơ cấu não bộ.”
Cơ cấu truyền
thông của chúng ta vốn được mài sắc bởi sức mạnh phân tích của công nghệ, tuy
nhiên lại rất tương đồng với cơ cấu bộ não. Nếu chúng ta áp đặt những phát hiện
của Artis về sinh mạng các chiến binh thánh chiến vào cuộc sống hằng ngày của
chúng ta với tư cách là người sử dụng công nghệ và người xem phương tiện truyền
thông, thì mô hình mẫu này sẽ nằm đúng vị trí.
Artis đã phát hiện
ra rằng các kịch sĩ tận tâm sẽ gắn bản sắc cá nhân của họ vào bản sắc của nhóm.
Xu hướng này là một công cụ mạnh mẽ không chỉ dành cho những kẻ cực đoan, mà còn
cho bất kỳ nhóm nào – các nhà hoạt động vì quyền được mang súng, nhà phân tích
dân chủ, nhân viên cứu hộ giống chó lùn – muốn tuyển thêm thành viên, gây quỹ,
hoặc ảnh hưởng đến chính sách. Hành vi ngây thơ khi gia nhập một nhóm Facebook
hay SubReddit muốn lôi kéo chúng ta trong số những người dùng có cùng sở thích
thực tế có thể sẽ hoạt động mạnh hơn nhiều lần chúng ta tưởng. Bộ não của chúng
ta được xây dựng để có phản ứng tình cảm sâu sắc hơn với người chúng ta tưởng
tượng là bản thân mình chứ không phải với con người thực sự của chúng ta.
Và trong khi
chúng ta muốn tưởng tượng chủ nghĩa dân tộc cực đoan (tribalism) cùng các phản ứng
tình cảm sâu sắc với những giá trị thiêng liêng, trừu tượng mà Artis đã quan
sát thấy trong các kịch sĩ tận trung là con đường dài khiến ta rời xa khỏi con
người thực sự của mình trên mảnh đất phương Tây, thì điều này có lẽ không phải
là cá biệt, ít nhất là không quá lâu nữa.
Lydia Wilson nói
rằng cô bắt đầu nhìn ra các sức mạnh tương tự - vốn đang hoạt động rất mạnh mẽ
trong người các chiến binh thánh chiến trên khắp thế giới - giờ lại chuyển vào
cơ cấu chính trị xã hội của Mỹ, Anh và phần còn lại của phương Tây.
Cô nói: “Những
gì tôi không ngừng nhận thấy là xu hướng lập nhóm của con người.” Nhưng cô cũng
cho biết, từ trước tới giờ cô vẫn nghĩ Mỹ và quê hương Anh Quốc của cô có sự
khác biệt. “Không có những cam kết chung rõ ràng với nhóm – ngoại trừ gia đình
- ở phương Tây.”
Nhưng giờ điều
đó đang bắt đầu thay đổi. Cô nói: “Những bàn cãi mới gần đây – Brexit, và thứ
chỉ chung cho Anh và Châu Âu. Tôi không thích những gì tôi thấy ở đây. Nếu bản
chất Anh (Britishness) có thể chôn vùi thật nhiều người, thì ý tưởng khiến nước
Mỹ vĩ đại trở lại, người Mỹ sẽ nghĩ rằng sự vượt trội của nước Mỹ đứng trước bất
kỳ tiêu chuẩn chất lượng nào khác. Đó đều là con đường đáng sợ.”
Cô tin rằng những
phẩm chất cô từng thấy chỉ ở những vùng xung đột nay đã là một phần của đời sống
phương Tây. Cô thở dài: “Ý nghĩ đó là bạn sẽ được liên kết chặt chẽ hơn khi ở
trong một nhóm chỉ với chi phí khi ở ngoài nhóm. Tôi thấy nó đang ngày càng
thành trào lưu chính thống.”
Các nhà đạo đức
công nghệ như Tristan Harris đã viết rất nhiều về những cách các công ty tận dụng
khuynh hưởng bẩm sinh của chúng ta – như mong được xã hội chấp nhận, mong đổi mới
xã hội, muốn vô vàn tưởng thưởng – để chống lại chúng ta. (Harris gần đây viết
rằng AR và VR có thể rất dễ tạo ra khả năng xa hơn trong việc thực hiện hành động
online theo chiều hướng xấu đi). Nghiên cứu của chính Facebook cũng cho thấy
người dùng của nó có xu hướng tụ tập theo những ai có cùng quan điểm hơn là tìm
kiếm các ý tưởng hay chủ đề mà họ không đồng ý hoặc không theo đuổi một cách rất
bản năng. Loại ra quyết định vô thức này và sự hình thành các nhóm dường như chỉ
là một bất tiện xã hội, một chứng nghiện vô thưởng vô phạt, một hành vi lãng
phí thời gian. Nhưng nếu các nhà nghiên cứu ở Artis đúng, con người có khả năng
mang những xu hướng tương tự này tới những nơi cực kỳ nguy hiểm.
Jacob Ward
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét